Suy Niệm Lễ Mình Máu Thánh Chúa Kitô - Lm. Xuân Hy Vọng
Thứ năm - 30/05/2024 06:09
723
ĐỜI KHÔNG THÁNH THỂ LÀ CUỘC SỐNG NHƯ XÁC KHÔNG HỒN
Kính thưa cộng đoàn Phụng vụ! Ít nhiều gì chúng ta cũng đã nghe, đọc các câu chuyện tan thương như tai ương, hoạn nạn, khổ sở, lầm than, v.v…Và một trong vô số đó, có mẫu chuyện đời như sau:
Bé trai tên I-an tám tuổi lâm chứng bệnh hiểm nghèo, và ròng rã suốt cả tháng trời em phải vật lộn với thần chết. Các bác sĩ ra sức điều trị, và cho em tái khám thì thật bất ngờ với kết quả: em đã thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Em và gia đình, ai nấy đều mừng vui khôn tả, đến nỗi rơi lệ nghẹn ngào chẳng nói nên lời. Tuy nhiên, đến lượt đứa em gái A-bi lâm phải chứng bệnh tương tự như anh nó. Cả nhà lại rơi vào cảnh lo âu, phiền muộn. Sau khi chuyện trò với các bác sĩ điều trị, thì mọi người thân của em đều biết cách duy nhất để cứu sống A-bi là phải sử dụng máu của anh nó, may ra mới khỏi bệnh. Cứ lần lựa mãi, đến lúc không thể tránh né vấn đề nữa, cả nhà buộc phải hỏi ý kiến I-an. Thoạt đầu em tỏ ra lo lắng lắm, nhưng sau đó em đã cương quyết trả lời: ‘Dạ vâng, con sẵn sàng hiến máu cho em con’. Quả thật, nhờ máu huyết của anh trai, A-bi được khỏi bệnh. Có điều khi ca truyền máu hoàn tất, I-an đã làm cho các bác sĩ ngẩn ngơ khi hỏi: ‘Vậy ra, con vẫn còn sống ư?’ vì bé cứ tưởng mình sẽ tắt thở ngay sau khi tiếp máu cho em.
Nơi cậu bé tám tuổi I-an, chúng ta chiêm ngưỡng tình thương lớn lao như chính Chúa Giê-su đã khẳng định: “Không có tình yêu nào cao quý hơn tình yêu của người đã hy sinh tính mạng mình vì bạn hữu” (Ga 15, 13). Mặc dù em không chết như em tưởng, nhưng sự sẵn sàng chết vì tình nghĩa anh em ruột thịt đã khiến cho lòng yêu thương của em trở nên cao cả nhường bao.
Tuy nhiên, hơn cả tình thương mà I-an dành cho cô em gái bé bỏng A-bi, hôm nay chúng ta được cảm nghiệm, được lãnh nhận, được biến đổi nhờ tình yêu tự hiến và tận hiến của Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng trao ban sự sống cho chúng ta qua Bí tích Thánh Thể trong bàn tiệc Thánh Lễ cao cả. Nơi bữa tiệc Vượt Qua sau cùng, Ngài đã lập Bí tích Thánh Thể (x. Mc 14, 22-25) hầu ở lại với các Tông Đồ, môn đệ và chúng ta mãi mãi qua hình bánh rượu đơn sơ bé nhỏ. Ôi kỷ vật cao cả lớn lao dường bao! Không những là kỷ vật tưởng niệm, mà còn là sự liên kết, hiệp thông, chia san sự sống vô cùng tuyệt vời, chẳng có tư tưởng phàm nhân hay vĩ nhân nào có thể nghĩ ra suy thấu được! Nơi Bí tích Thánh Thể, Chúa Giê-su hiến dâng mạng sống Ngài nuôi dưỡng chúng ta. Nơi Bí tích Thánh Thể, Ngài cư ngụ, trở nên một với chúng ta. Nơi Bí tích Thánh Thể, Ngài tặng trao tình yêu sâu thẳm cho chúng ta. Nơi Bí tích Thánh Thể, Chúa Giê-su biến giao ước cũ được đóng dấu bằng máu súc vật (x. Xh 24, 3-8) thành giao ước mới, giao ước được ký kết bằng chính Bửu huyết của Ngài: “Đây là máu Thầy, máu giao ước, đổ ra vì muôn người” (Mc 14, 24), vì chưng Ngài chính là vị Thượng tế của Giao ước mới, thánh hoá loài người bằng chính máu của mình (x. Dt 9, 11-15) như tác giả thư gửi cho Tín hữu Do Thái đã xác tín.
Vì vậy, mỗi lần chúng ta tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể, tham dự Thánh Lễ, chúng ta cảm nghiệm sâu sắc Bí tích Tình yêu, Thần lương nuôi dưỡng cả hồn lẫn xác chúng ta với cả tấm lòng cảm tạ. Mỗi khi rước lễ, chúng ta được lãnh nhận chính Mình và Máu Thánh Chúa Ki-tô, được trở nên một với Ngài, được sự sống Thần linh ấy biến đổi-nâng đỡ-nuôi dưỡng-thúc bách chúng ta ra đi trở nên chứng tá trung thành-trung tín của Ngài trong mọi lãnh vực cũng như trong mọi trạng huống cuộc sống này. Mỗi khi tháp nhập với Chúa Ki-tô, chúng ta cũng được mời gọi “bẻ bánh” chia san với người và với đời. Mỗi lúc đến với Thánh Lễ, rước Mình và Máu Thánh Chúa Ki-tô, chúng ta được thúc giục tiếp tục ‘cử hành’ Thánh Lễ giữa đời nơi lối xóm, nơi công sở, nơi mọi hoàn cảnh sống và bậc sống như chính Chúa Giê-su đã căn dặn: “…Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (x. Lc 22, 19).
Quả thật, Thánh Gio-an Ma-ri-a Vian-ney đã từng thốt lên từ cảm nghiệm của ngài, rằng: ‘Mọi việc lành họp lại cũng không thể so sánh với Thánh Lễ Mi-sa, vì tất cả việc lành là của loài người, còn Thánh Lễ là của Thiên Chúa’. Ngài tiếp tục: ‘Nếu ai hiểu được phép Thánh Thể là gì, người đó sẽ chết ngay’. Chết ngay vì quá hạnh phúc; chết ngay vì thấy tình yêu Thiên Chúa tràn ngập cõi lòng tựa như đang ngụp lặn giữa đại dương bao la. Do đó, mỗi khi tham dự Thánh Lễ, lãnh nhận Bí tích Thánh Thể, chúng ta nên chuẩn bị tâm hồn, dọn mình cho xứng đáng để đón mời Chúa Giê-su ngụ lại nơi ‘mái ấm cõi lòng’ mình và xác tín sống tốt, trở nên giống Ngài hơn khi thưa ‘Amen’ lúc rước lễ.
Để kết thúc bài suy niệm này, con xin mượn những lời đầy tâm huyết của Mẹ Thánh Tê-rê-sa miền Cal-cút-ta, mà nguyện gẫm cùng với quý cộng đoàn: ‘Trong Bí tích Thánh Thể, tôi nhận được lương thực tâm linh nâng đỡ tôi trong mọi công việc. Không có Thánh Thể, tôi không thể sống nổi dù chỉ một ngày hoặc một giờ trong đời tôi’. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng