Suy Niệm Chúa Nhật 14 Thường Niên C - Lm. Xuân Hy Vọng

Thứ ba - 01/07/2025 22:21  172
SỨ GIẢ BÌNH AN

Lời Chúa hôm nay nhắc nhở mỗi người chúng ta ý thức hơn về ơn gọi và sứ vụ được mời gọi trở nên chứng nhân cho Chúa trong cuộc sống hằng ngày.

Trước hết, chúng ta được kêu mời trở nên chứng nhân của sự hân hoan. Qua lời ngôn sứ I-sai-ah, chúng ta biết rõ Thiên Chúa hằng chăm sóc, nâng đỡ dân Is-ra-en, và được thấu hiểu đường lối của Ngài, “Ta sẽ làm cho sự bình an chảy đến nó như con sống, và vinh quang chư dân tràn tới như thác lũ…Các ngươi sẽ được ẵm vào lòng và được nâng niu trên đầu gối” (x. Is 66, 12). Vì thế, lí do gì phải than khóc, lí do gì mà sầu buồn một khi được Thiên Chúa hướng dẫn, chở che, an ủi, nâng đỡ như vậy! Ngài hằng vỗ về dân Is-ra-en như người mẹ nâng niu con cái mình. Cảm nhận điều này trong đời sống, chúng ta xác tín hơn bước đường theo Chúa thấm đượm niềm vui, hân hoan. Người Ki-tô hữu hoan hỉ vì luôn nghiệm thấy sự ân cần nâng đỡ của Thiên Chúa trong cuộc sống, trong mọi sinh hoạt. Hơn thế, được làm con cái Ngài là niềm hạnh phúc, trổi vượt hơn cả ước mong, “các ngươi sẽ xem thấy, lòng các ngươi sẽ hân hoan, và các ngươi sẽ nẩy nở như hoa cỏ, và tôi tớ Chúa sẽ nhìn biết bàn tay của Chúa” (Is 66, 14).

Thứ đến, chứng nhân Thập giá Chúa Giê-su Ki-tô: Đã là con người yếu đuối, mong manh, thấp hèn, thì chẳng ai lại tự hào về thập giá khổ đau bao giờ! Tuy nhiên, với con mắt đức tin, chúng ta tin thờ Thánh giá, nhờ Thánh giá Chúa Giê-su Ki-tô, mà chúng ta được Ngài cứu chuộc, được giải thoát khỏi xiềng xích tội lỗi. Vì vậy, noi gương Thánh Tông đồ Phao-lô, chúng ta chẳng giấu niềm tự hào hoặc che lấp Thập giá Chúa Giê-su Ki-tô, “ước gì tôi đừng khoe mình về một điều gì khác, ngoại trừ về Thập giá Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta” (Gl 6, 14). Mỗi lần chúng ta tuyên xưng đức tin qua việc làm dấu Thánh giá trên mình, tuy đơn sơ nhưng mang lại ơn cứu độ; tuy giản đơn, nhưng sinh hoa kết trái dồi dào nơi cuộc sống thường nhật: sống chứng tá, sống tin yêu, sống bênh vực chân lý, sống vị tha, sống bác ái.

Kế đến, chứng nhân/sứ giả của sự bình an Chúa: Khi các cha, sơ, thầy được gửi sang nước ngoài tu học, du học, và hoặc được cho phép đi nghỉ/thăm gia đình, họ hàng bên nước ngoài, hầu hết ai ai cũng háo hức trông chờ ngày lên đường. Tuy nhiên, có một điều nên phân biệt rõ ràng rằng: tất cả các biến cố này đều sẽ diễn ra ở nước ngoài, nhưng đi tu học, đi du học, đi thăm bạn bè, đi mục vụ đều khác biệt với từng mục đích của mỗi phận vụ! Tương tự, khi Chúa Giê-su sai bảy mươi hai môn đệ ra đi rao giảng Tin Mừng từng hai người một, Ngài biết rõ sự yếu hèn, chóng quên của họ. Vì thế, Ngài căn dặn kỹ càng trước khi sai họ đi. Trước tiên, Ngài lột tả hiện trạng “lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người” (Lc 10, 2), nghĩa là đừng quên cầu nguyện, khẩn khoản nài xin Chủ ruộng, và không bao giờ quên tín thác vào Ngài. Thậm chí phải mang những vật cần thiết khi đi rao giảng chăng nữa, thì cũng không bao giờ bám víu vào chúng, mà quên phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa. Lời căn dặn của Chúa Giê-su “…đừng chào hỏi ai dọc đường” (x. Lc 10, 4) thoạt nghe, trông như bất lịch sự! Chào người đi đường thì đâu có mất nhiều thời gian, mà sao lại tiếc lời chào! Chẳng lẽ, Chúa Giê-su là người bất lịch thiệp, bất lịch sự vậy ư! Không, không phải vậy; Ngài chỉ muốn dạy các môn đệ, dạy chúng ta: đừng lo chào hỏi, nói vài lời xã giao, rồi chuyện nọ xọ chuyện kia, chẳng bao giờ ngưng, và quên đi phận vụ của mình là rao truyền Nước Trời, làm chứng cho Tin Mừng. Ngoài ra, Ngài còn dặn dò tỉ mỉ “các con đừng đi nhà này sang nhà nọ” (Lc 10, 7). Quả thật, mục vụ - truyền giáo tại nước ngoài, khác xa với việc đi du lịch ở nước ngoài. Đi thưởng ngoạn, đi xem thắng cảnh này đến thắng cảnh kia, đi thăm quan nơi này đến nơi khác thì chắc chắn khác với việc làm mục vụ và truyền giáo. Sau cùng, các môn đệ và chúng ta được sai đi rao giảng Tin Mừng, trở nên sứ giả bình an của Chúa, như Ngài nói: “vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: ‘Bình an cho nhà này’” (Lc 10, 5). Quả thật, lắm lúc chúng ta trở nên người gieo rắc sự bất an hơn là chia san sự bình an! Nhiều lần chúng ta thông truyền tin buồn thay cho việc loan báo Tin Mừng! Lắm lúc, chúng ta đưa tin vịt, tin đồn thổi, tin rêu rao, tin thất thiệt hơn là tin thật, tin đúng đắn, tin vui!

Nhìn lại ơn gọi và sứ vụ của mỗi chúng ta dù ở bậc sống nào chăng nữa, chúng ta cũng được Chúa mời gọi dấn thân trong tác vụ của mình, hầu trở nên chứng nhân của niềm hân hoan làm con cái Chúa, trở nên chứng tá của Thập giá cứu đời, và trở nên sứ giả bình an của Ngài.

Lạy Chúa, xin cho con đáp lời
Cất tiếng thưa một đời ‘xin vâng’!
Trở nên chứng nhân ân cần,
Sứ giả an bình, Tin Mừng truyền rao. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
LINH MỤC LÀ AI? (Tiếp theo)

Những góc nhìn dưới đây bổ sung thêm rằng Linh mục không chỉ là người cử hành Bí tích hay lãnh đạo cộng đoàn, mà còn là người sống đời kết hợp mật thiết với Chúa, trở thành ánh sáng và muối cho trần gian. Các Thánh nhân nhấn mạnh rằng sứ vụ Linh mục đòi hỏi sự thánh thiện, hy sinh và lòng yêu mến Thiên Chúa cũng như tha nhân, để trở thành cầu nối đưa con người đến gần Chúa hơn.

Thánh Phan-xi--cô Sa-lê-zi-ô (Francis de Sales): Trong tác phẩm Introduction to the Devout Life, ngài mô tả linh mục như người thầy và người cha thiêng liêng, có trách nhiệm nuôi dưỡng đức tin của cộng đoàn bằng sự dịu dàng, kiên nhẫn và tình yêu. Linh mục phải là hình ảnh của lòng thương xót Chúa, giúp mọi người nhận ra tình yêu của Thiên Chúa. (Nguồn: St. Francis de Sales, Introduction to the Devout Life, Phần I, chương 1-3; Phần III, chương 1; tham khảo bản dịch tiếng Anh của John K. Ryan (Image Books, 1872)).

Thánh An-phong-sô Li-guo-ri (Alphonsus de Liguori): Ngài khẳng định rằng linh mục có một sứ vụ cao cả nhưng cũng đầy thách thức, vì họ là “người phân phát các ân sủng của Thiên Chúa”. Ngài nhấn mạnh rằng linh mục phải sống thánh thiện để tránh làm cớ vấp phạm, và cầu nguyện không ngừng để chu toàn sứ vụ. (Nguồn: St. Alphongsus Liguori, Dignity and Duties of the Priest, đặc biệt chương 1-2; tham khảo bản tiếng Anh trong The Complete Works of Saint Alphonsus de Liguori (Redemptorist Fathers, 1926)).

Thánh Tê-rê-sa Hài Đồng Giê-su (Theresa of Lisieux): Với lòng yêu mến Giáo hội, ngài cầu nguyện đặc biệt cho các linh mục, coi họ như những người anh em của Chúa Ki-tô, được gọi để “cứu các linh hồn” bằng đời sống hy sinh và cầu nguyện. Ngài thấy linh mục là người mang ánh sáng Tin Mừng đến những nơi tăm tối. (Nguồn: St. Thérèse of Lisieux, Story of a Soul, chương 6 và 9; tham khảo bản dịch tiếng Anh của John Clarke, OCD (ICS Publications, 1996)).

Thánh Bê-na-đô Cle-vô (Bernard Clairvaux): Ngài mô tả linh mục như “người bảo vệ của Giáo hội”, có nhiệm vụ gìn giữ đức tin và bảo vệ đoàn chiên khỏi những sai lầm về thần học hoặc luân lý. Linh mục, theo ngài, phải là người có lòng nhiệt thành, sống đời khiêm nhường và luôn tìm kiếm vinh quang của Thiên Chúa hơn là của bản thân. (Nguồn: St. Bernard of Clairvaux, On Consideration (De Consideratione), Sách II, chương 8; Sermons on the Song of Songs, bài giảng 12; tham khảo bản dịch tiếng Anh The Works of Bernard of Clairvaux (Cistercian Publications, 1970-1990)).

Lm. Xuân Hy Vọng
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

ducchasi
 
closedbible
 
suy 5
 
thanhthan06sm 1
 
gdphanxicoxavie
 
lichconggiao2
 
giolecacnhatho adv2 copy
 
giolecacnhatho adv2
 

Tin mới nhất

Kết nối

 

 

 

Thống kê

  • Đang truy cập124
  • Máy chủ tìm kiếm18
  • Khách viếng thăm106
  • Hôm nay24,007
  • Tháng hiện tại400,034
  • Tổng lượt truy cập62,217,287

Copyright © [2018] Giáo phận Nha Trang. All rights reserved.
   Phụ trách: Ban Truyền Thông Giáo Phận Nha Trang
Email: gpnhatrangbtt@gmail.com
Địa chỉ: 22 Trần Phú - HT 42, Tp. Nha Trang - Khánh Hoà
Phone: (84) 258.3523842 
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây