Tình yêu vị tha cần đi đôi với phục vụ và ngay cả hy sinh
Jaime L. Waters
Chúa Nhật XXIV Thường Niên B
Is 50,5–9a; Gc 2,14–18; Mc 8,27–35
Thế nào là tình yêu vị tha? Làm thế nào để có thể diễn tả một tình yêu tự hiến trong cuộc sống? Các bài đọc hôm nay nêu bật những tâm tình và hành động cần thiết để thật sự thực thi sứ điệp tình yêu của Tin mừng.
Trong bài Tin mừng theo thánh Máccô, Đức Giêsu nói với các môn đệ về căn tính và sứ vụ của Ngài. Khi hỏi các ông quan niệm của dân chúng về mình, Đức Giêsu biết rằng có nhiều người đang hiểu sai và khước từ Ngài. Đức Giêsu cũng biết trước cuộc khổ nạn, cái chết và sự phục sinh của mình, và đây là lần đầu tiên trong ba lần Ngài báo trước cuộc thương khó. Thánh Phêrô lên tiếng bác bỏ và trách cứ Đức Giêsu khi nghe những lời loan báo này, nhưng Đức Giêsu cũng đáp lại bằng cách khiển trách Phêrô: “Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy!”. Thánh Máccô cũng cho thấy Đức Giêsu đã “khiển trách” các môn đệ khi Ngài làm phép lạ, xua trừ ma quỷ và dẹp yên sóng gió. Phản ứng nghiêm khắc của Đức Giêsu đã khiến thánh Phêrô không còn phản đối, đồng thời mời gọi ông cũng như các môn đệ hiểu và chấp nhận sứ vụ của Ngài.
Những ngôn ngữ và hình ảnh mô tả cuộc khổ nạn của Đức Giêsu vang vọng lại lời ngôn sứ Isaia trong bài đọc một, đây là một trong những bài ca về người tôi trung đau khổ. Đoạn trích mô tả người tôi tớ bị đánh đập và nhục mạ nhưng vẫn kiên trì bất chấp đau khổ, với sự trợ giúp của Thiên Chúa: “Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi, vì thế tôi đã không hổ thẹn”. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay đặt bài ca của ngôn sứ Isaia trong bối cảnh lời tiên báo về cuộc Thương khó trong Tin mừng Máccô giúp chúng ta thấy được những điểm tương đồng cũng như hiểu được lý do và cách thức Đức Giêsu chịu đau khổ.
Ngoài cuộc khổ nạn của mình, Đức Giêsu còn tiên báo sự đau khổ của những ai theo Ngài, và thôi thúc họ chấp nhận những thực tế khi làm môn đệ Chúa. Hơn nữa, Đức Giêsu còn nối kết tư cách người môn đệ với việc phục vụ, và dạy họ phải biết từ bỏ chính mình để hướng đến nhu cầu của tha nhân. Bằng cách vác thập giá, các môn đệ không chỉ chấp nhận đau khổ thể xác, và có thể là cái chết khi đi theo Đức Kitô, mà còn phải cam kết gánh vác các nhu cầu của cộng đoàn, sống và làm việc quên mình vì lợi ích của người khác. Đức Giêsu đã nêu gương tình yêu tự hiến qua cái chết trên thập giá, và những ai là môn đệ Ngài cũng được mời gọi sống quên mình vì lợi ích của người khác.
Bài đọc hai trích thư của thánh Giacôbê tông đồ vang vọng lại tâm tình này một cách đặc biệt. Bức thư mời gọi cộng đoàn không chỉ có đức tin mà còn phải sống đức tin, và thánh nhân thẳng thắn khẳng định rằng: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết”. Thánh Giacôbê đã đưa ra một ví dụ cụ thể về một người đang đói khổ rách rưới: “Giả như có người anh em hay chị em không có áo che thân và không đủ của ăn hằng ngày, mà có ai trong anh em lại nói với họ: ‘Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no’, nhưng lại không cho họ những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích lợi gì?” Ví dụ và câu hỏi sâu sắc này là trọng tâm của lời mời gọi yêu thương trong Tin mừng. Yêu thương là chủ động quan tâm đến nhu cầu của người khác. Khi yêu cầu các môn đệ vác thập giá, Đức Giêsu cũng thúc đẩy các ông tích cực dấn thân vào thế giới, không chỉ có niềm tin vào sự đau khổ, cái chết và phục sinh của Đức Kitô, mà còn phải chấp nhận chúng như những hình mẫu cho cách thức chúng ta phục vụ lẫn nhau.
Các bài đọc hôm nay trình bày sự khó khăn khi sống đời Kitô hữu cách đích thực. Lời Chúa tuần này cho thấy những hiểm nguy có thể xảy ra dưới hình thức nhục mạ, bách hại, chết chóc nhưng đồng thời cũng nêu bật những điều cần phải làm để sống lời mời gọi yêu thương của Đức Kitô.
Bài đọc: https://www.thanhlinh.net/node/20309
Nguồn: https://www.americamagazine.org/faith/2021/08/20/lectionary-scripture-readings-word-241209
Chuyển ngữ: ĐCV Sao Biển