Suy niệm Chúa Nhật 29 Thường Niên C - Lm. Xuân Hy Vọng
Thứ tư - 15/10/2025 23:01
106
CẦU NGUYỆN THẾ NÀO?
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ! Chúa Giê-su biết rõ sự yếu đuối của con người chúng ta, nhất là trong đời sống cầu nguyện. Vì thế, Ngài dạy các Tông đồ và chúng ta: Cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng. Cầu nguyện không ngừng và liên lỉ như bà goá cứ đến nài xin ông thẩm phán, dù ông được mệnh danh là người “không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta” (x. Lc 18, 2), nhưng bà đã kiên nhẫn cầu xin cho tới khi ông ấy giải oan cho bà.
Đọc kỹ dụ ngôn hôm nay, chúng ta biết rõ vì sao ông ấy lại thực hiện theo lời cầu xin của bà goá này. Chẳng phải vì bênh vực công lý hoặc đỡ nâng những ai ‘thấp cổ bé họng’ bị oan khiên, mà do ông ta “sợ bà ấy đến nài nỉ mãi làm ông ta nhức óc” (x. Lc 18, 5). Còn Thiên Chúa chúng ta thì sao? Ngài không mỏi mệt khi ta chạy đến kêu cầu. Ngài chẳng e ngại bị ta quấy rầy. Ngài không làm ngơ trước lời nguyện xin liên lỉ của chúng ta như lời Chúa Giê-su khẳng định: “Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Ngài tuyển chọn, hằng kêu cứu với Ngài đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao?” (Lc 18, 7). Điều này chứng thật rằng: Thiên Chúa hằng lắng nghe lời chúng ta nguyện cầu. Tuy nhiên, chúng ta cần cầu nguyện với tâm thế, thái độ ra sao?
Trước hết, cầu nguyện trong niềm tín thác. Cầu nguyện với lòng hân hoan, nâng đỡ nhau như hình ảnh tư tế A-a-ron và ông Hur nâng hai cánh tay của Mô-sê khi dân Is-ra-en chinh chiến với người A-ma-léc, vì chưng “khi ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Is-ra-en thắng trận, còn khi ông hạ tay xuống một chút, thì người A-ma-léc thắng thế” (Xh 17, 11). Đành rằng Thiên Chúa đánh người A-ma-léc cho Is-ra-en, nhưng Ngài muốn sự chuyên tâm, cộng tác của dân Is-ra-en qua ông Mô-sê, cũng như sự trợ lực đầy sáng kiến của hai ông A-a-ron và Hur. Với niềm tín thác vào Thiên Chúa mà dân Is-ra-en cuối cùng đã chiến thắng người A-ma-léc vẻ vang.
Kế đến, cầu nguyện với tâm tình đơn thành như con thơ, nhưng thấm đượm lòng tin tưởng, phó thác, cậy trông: “Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Lc 18, 8). Thánh Giáo Hoàng Gio-an XXIII kể lại một kinh nghiệm mà ngài không bao giờ quên. Thuở thiếu thời, ngài được đi tham dự một cuộc hành hương cùng với thân phụ. Giữa biển người đông đúc, chen chút nhau, ngài lại đứng dưới đất, vì còn bé nên chẳng nhìn được gì. Thấy vậy, thân phụ của Đức Thánh Cha bèn đặt ngài trên đôi vai rắn chắc của mình. Từ giây phút ấy trở đi, ngài được chứng kiến toàn bộ quang cảnh hành hương và hơn hết ngài cảm thấy rất tuyệt vời. Tương tự, khi chúng ta đến với Chúa mỗi khi cầu nguyện, Chúa ôm chúng ta vào lòng. Chúa đặt chúng ta trên đôi vai của Ngài. Và như vậy, chúng ta chẳng còn lý do gì để lo sợ, hãi hùng nữa cả, cho bằng đặt niềm tín thác, tin tưởng, cậy trông nơi Chúa mà thôi. Pascal từng nói: “Con người nhỏ bé và yếu ớt như cây sậy, nhưng sẽ trở nên vĩ đại khi chúng ta biết cầu nguyện”. Quả thật không sai chút nào!
Hơn nữa, với tâm tình đơn sơ tín thác vào Chúa, hân hoan trợ giúp nhau trong lời cầu nguyện, chúng ta cũng biết rằng: cầu nguyện giúp chúng ta “bền vững trong mọi điều con đã học hỏi và xác tín”, đặc biệt qua Sách Thánh, qua Lời Chúa (x. 2Tm 3, 14-15), vì “tất cả Kinh Thánh đã được Chúa linh hứng, đều hữu ích để giảng dạy, biện bác, sửa dạy và giáo dục trong đàng công chính, ngõ hầu người của Thiên Chúa được hoàn hảo để sẵn sàng thực hiện mọi việc lành” (2Tm 3, 16-17). Còn nữa, cầu nguyện hướng chúng ta biết đón nhận thánh ý Chúa trong đời, hơn là bắt Chúa thực hiện ‘chương trình nghị sự’ hoặc những gì chúng ta mong muốn. Cầu nguyện dạy chúng ta biết xoay quanh Chúa là trung tâm cuộc đời mình, hơn là muốn Chúa xoay quanh chúng ta hầu đáp ứng mọi nhu cầu, ước nguyện của ta!
Sau cùng, ơn ích của đời sống cầu nguyện khiến chúng ta sống những gì mà chúng ta nguyện gẫm-khẩn cầu, và thực hành theo thánh ý Chúa, sống ơn gọi-sứ vụ theo bậc sống của mình, đó là trở nên chứng nhân trong đời sống đạo, cụ thể: “Con hãy rao giảng lời Phúc Âm, hãy xúc tiến việc đó, dầu thời thế thuận lợi hay không thuận lơi; hãy thuyết phục, hãy khiển trách, hãy khuyên nhủ với tất cả lòng kiên nhẫn và quan tâm giáo huấn” (x. 2Tm 4, 2). Đời sống cầu nguyện tự nó là một món quà, là một ân sủng; qua đó, Chúa Thánh Linh thúc bách chúng ta hân hoan sống ơn gọi làm chứng cho tình yêu Chúa một cách cụ thể và thiết thực; cũng như vui vẻ thực hiện sứ mạng chia san ơn ích cho tha nhân mà những ơn lành ấy chúng ta đã-đang-sẽ được lãnh nhận hằng ngày trong mọi trạng huống cuộc đời.
Lạy Chúa, mỗi khi nguyện cầu
Xin Chúa biến đổi chúng con
Hầu biết đón nhận thánh ý
Hân hoan thực thi trong đời.
Lạy Chúa, mỗi khi nguyện cầu
Xin Chúa thực hiện thánh ý
Trong mọi giây phút cuộc đời
Luôn thưa với Chúa: “Xin vâng”. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng