CHÚA NHẬT II MÙA CHAY C
Biến cố Chúa Giêsu biến hình được cả ba Tin Mừng thuật lại và năm nào cũng vậy cứ vào Chúa nhật II Mùa Chay, chúng ta lại được nghe theo thứ tự, năm nay là Tin mừng Luca, đó là chưa kể Phụng vụ còn có lễ Chúa Biến hình mừng vào ngày 6.8, như vậy biến cố này hẳn có một ý nghĩa quan trọng trong cuộc đời Chúa cũng như đối với đời sống người Kitô hữu chúng ta.
Tin mừng Luca cho biết: “Đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường và áo người trở nên trắng tinh sáng láng”. Thánh Luca thường nói về việc Chúa Giêsu cầu nguyện: Tất cả những sự kiện quan trọng trong đời Chúa đều xảy ra khi Chúa cầu nguyện: như trước khi đi rao giảng Tin mừng, Chúa đã ăn chay cầu nguyện 40 đêm ngày trên núi, nhờ đó Chúa có sức mạnh chống lại ma quỉ cám dỗ và thi hành sứ vụ theo thánh ý Chúa Cha, rồi trước khi chọn 12 tông đồ, Chúa đã cầu nguyện suốt đêm, sau này trước khi bước vào cuộc Tử nạn, Chúa cũng đã cầu nguyện sốt sắng trong vườn Cây Dầu, nay đang khi cầu nguyện trên núi, Chúa đã biến hình sáng láng. Ông Mosê xưa khi được diện đối diện với Thiên Chúa, khuôn mặt ông trở nên chói sáng; khi Chúa phục sinh thì y phục Chúa cũng trắng tinh như vậy. Mặt Chúa cùng với y phục Chúa sáng láng cho thấy Chúa Giêsu có bản tính Thiên Chúa, bình thường bản tính đó bị che dấu đi nhưng lúc biến hình bản tính đó được tỏ hiện cho ông Phêrô và hai bạn được chiêm ngưỡng.
Chúa biến hình trong khi ba môn đệ đều vô tư ngủ mê cũng như sau này khi Chúa hấp hối cầu nguyện trong vườn Cây Dầu, các ông cũng ngủ mê chứng tỏ rằng các ông chưa sẵn sàng đồng hành, đồng cảm với Chúa. Không biết Chúa đã hiến hình trước đó bao lâu nhưng khi tỉnh dậy, các ông mới được thấy vinh quang của Chúa. Dầu sao thì ba ông tông đồ Phêrô, Giacôbê và Gioan là những môn đệ yêu dấu của Chúa, được Chúa cho chứng kiến những biến cố đặc biệt trong cuộc đời Chúa để các ông sẽ là nhân chứng cho Chúa: ba ông đã được chứng kiến Chúa làm phép lạ cho con gái ông Zairô trưởng hội đường sống lại cùng với việc Chúa biến hình và Chúa hấp hối trong vườn Giệtsêmani.
Một điểm nhấn cần ghi nhận đó là khi Chúa Biến hình là có “ông Mosê và ông Êlia hiện đến uy nghi và nói về cuộc xuất hành Chúa sẽ thực hiện tại Giêrusalem”. Hai ông này là tượng trưng cho Cựu Ước: ông Mosê là đại diện cho Lề Luật và ông Êlia là đại diện cho các ngôn sứ. Hai ông nói về cuộc xuất hành Chúa sẽ thực hiện ở Giêrusalem tức là chính cuộc tử nạn và Phục sinh của Chúa.
Hai ngọn núi tượng trưng cho cuộc đời Chúa Giêsu đó là núi Tabor và núi Canvê. Tabor nói lên vinh quang Chúa tức là bản tính Thiên Chúa còn Canvê tượng trưng cho cuộc Thương khó và tử nạn tức là bản tính nhân loại của Chúa; Chúa trải qua đau thương Thập giá rồi mới đạt tới vinh quang phục sinh. Vinh quang nơi Tabor nâng đỡ khổ nhục Thập giá nơi đồi Can vê. Chúa cho ba môn đệ được chứng kiến Chúa biến hình cũng là để nâng đỡ tinh thần các ông khi thấy Chúa phải vác Thập giá.
Đối với chúng ta là những người môn đệ của Chúa: chúng ta nhìn lên Chúa Giêsu biến hình để được gia tăng niềm hi vọng và được an ủi khi gặp gian nan thử thách khó khăn trong hình trình theo Chúa. Nhạc sĩ Văn Chi có ca khúc: “Con đường nào Chúa đã đi qua” diễn tả hành trình theo Chúa với lời cầu xin: “Lạy Chúa, xin cho con bước đi theo Ngài, xin cho con cùng vác với Ngài Thập giá trên đường đời con đi. Lạy Chúa, xin cho con đóng đinh với Ngài. Xin cho con cùng chết với Ngài để được sống với Ngài vinh quang”.
Câu chuyện : Nhà điêu khắc mắc bệnh ung thư: Năm 1982, các nữ tu Dòng Con Đức Bà Phù Hộ, quen gọi là Dòng nữ Salêsiên ở Cáp bên Haiti, muốn thuê nhà điêu khắc Pêrikhêt làm một cây thánh giá lớn để đặt trong nhà thờ mới của các chị. Nhưng lúc đó, ông Pêrikhêt đã bị ung thư nặng.
Các chị cử một nữ tu của dòng đến gặp nhà điêu khắc để nói về ý định này. Hôm đó viên bác sĩ của ông cũng có mặt, bác sĩ nói với chị nữ tu:
– Lẽ ra chị phải đến đây sớm hơn. Rất tiếc là bây giờ căn bệnh ung thư của ông Pêrikhêt đã quá nặng rồi. Im một lát, bác sĩ quay sang nói với nhà điêu khắc:
– Ông là người có đức tin, vậy ông cứ tiếp tục hy vọng dù có điều gì xảy ra đi nữa.
Khi đó, nhà điêu khắc Pêrikhêt chẳng muốn cầm búa để rèn tác phẩm nghệ thuật nào nữa.
Vài ngày sau, một nữ tu khác lại đến gặp ông và năn nỉ:
– Ông Giovani Pêrikhêt à, các nữ tu ở nhà thờ mới tại Cáp mong muốn ông làm cho các chị ấy một cây thánh giá thật đẹp, dài hai mét. Họ biết tài năng của ông mà. Trước khi trả lời dứt khoát cho họ, tôi muốn hỏi ý kiến ông một lần nữa.
Nhà điêu khắc trầm ngâm suy nghĩ và cầu nguyện, rồi ông bình thản nói với chị nữ tu:
– Tôi xin nhận lời. Cây thánh giá này sẽ là tác phẩm cuối cùng, tôi sẽ làm cây thánh giá nầy để chuẩn bị chết, và xin Chúa thương xót tôi.
Thế là nhà điêu khắc bắt tay vào công việc với tất cả tâm hồn của một người mong gặp được Chúa Giêsu. Đây thật là một công việc nặng nhọc vì bệnh tình của ông. Nhưng ông cảm thấy một điều thật lạ lùng, mỗi nhát búa đập trên thanh sắt nóng đỏ, thay vì làm cho ông mệt mỏi thêm, thì lại làm cho ông cảm thấy như được bồi dưỡng sinh lực trở lại. Ông tiếp tục làm việc ngày qua ngày, và khi ông hoàn thành cây thánh giá thật đẹp, thì bệnh tình ông càng ngày càng thuyên giảm rồi sau Chúa lại cho ông được khỏi hẳn bệnh ung thư.
Qua đó chúng ta thấy việc vác khổ giá theo Chúa luôn đem lại lợi ích cho phần hồn và phần xác chúng ta. Chúng ta nguyện sống theo lời cầu trong gẫm Năm sự Thương: “thứ bốn thì gẫm Đức Chúa Giêsu vác cây thánh giá. Ta hãy xin cho được vác Thánh giá theo chân Chúa”. Amen
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn