(St 15,1-6; 21,1-3; Hr 11,8.11-12.17-19; Lc 2,22-40 [hoặc Lc 2,22.39-40])
GƯƠNG MẪU ĐỨC TIN
“Nhờ đức tin, ông Ápraham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi
mà ra đi đến một nơi ông sẽ được lãnh nhận làm gia nghiệp,
và ông đã ra đi mà không biết mình đi đâu” (Hr 11,8).
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc 1:
Bài đọc trích từ sách Sáng Thế cho thấy việc Thiên Chúa đã thực hiện lời Ngài đã hứa với tổ phụ Ápraham khi ban cho ông người con nối dõi là Isaác, vì ông đã tin vào Chúa.
Trước hết, trong một thị kiến Thiên Chúa hứa ban cho Ápraham một phần thưởng lớn lao, một dòng dõi đông đúc như sao trời, nếu ông ra đi theo lời mời gọi của Chúa. Một lời hứa xa xôi trong một thị kiến lờ mờ để lên đường ra đi đến một nơi chưa xác định, liệu có đáng tin? Ápraham đã tin vào lời hứa của Thiên Chúa rằng “một kẻ do chính ngươi sinh ra mới thừa kế ngươi” nên “Thiên Chúa kể ông là người công chính”. Như vậy, khi Ápraham hoàn toàn tín nhiệm và phó thác vào Thiên Chúa và kế hoạch của Ngài, ông được kể là người công chính, nghĩa là thuận theo ý muốn của Thiên Chúa (x. St 15,1-6).
Sau nữa, khi ông Ápraham đã già, Thiên Chúa mới thực hiện lời Ngài đã hứa là ban cho ông một đứa con nối dõi (x. St 21,1-3). Nhờ tin cách tuyệt đối và trung thành phó thác vào Thiên Chúa cho đến cùng dù chỉ qua một lời hứa, ông Ápraham đã được ban cho điều ông ước mong. Quả thật, Thiên Chúa không bao giờ thất tín đối với những ai tuyệt đối tin tưởng vào Ngài. Những khó khăn và thử thách có thể đến, thời gian có thể làm lung lay lòng tin, nhưng những ai thật sự tín thác nơi Thiên Chúa sẽ không bao giờ phải thất vọng. Ông Ápraham là một gương mẫu sống động như thế.
2. Bài đọc 2:
Trong chương 11 thư Hípri (Do Thái) liệt kê một danh sách dài các tổ phụ đã sống trọn vẹn đức tin trong những hoàn cảnh khác nhau. Trong số đó, đức tin của ông Ápraham và bà Xara được nhấn mạnh cách đặc biệt.
Nhờ đức tin, ông Ápraham đã vâng theo tiếng Chúa gọi mà ra đi đến một nơi bất định theo lời hứa của Thiên Chúa. Ông ra đi mà không biết mình đi đâu; ông ra đi mà không biết phần gia nghiệp được hứa ban sẽ thế nào (Hr 11,8). Tin là chấp nhận tín thác hoàn toàn vào một điều bất định phía trước mà không có bất kỳ một bằng chứng bảo đảm nào ngoài lời hứa của Thiên Chúa. Ông Ápraham được kể là tổ phụ của những kẻ tin vì ông đã hoàn toàn tín thác như thế.
Nhờ đức tin, bà Xara đã có thể mang thai và sinh con nối dõi lúc tuổi đã cao. Một người vốn hiếm muộn lại có thể mang thai và sinh con. Một người xem như đã chết rồi, lại có thể sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển (x. Hr 11,11-12). Thiên Chúa có thể biến “điều không thể” thành “có thể” cho những ai tín thác vào Ngài. Tin là phó thác hoàn toàn và để cho Thiên Chúa hành động trên cuộc đời mình theo như ý định nhiệm mầu của Ngài. Đối với tác giả thư Híprri, bà Xara được kể vào số những người có đức tin gương mẫu vì bà đã tin như thế.
Nhờ đức tin, ông Ápraham đã chấp nhận hiến tế Isaác là đứa con nối dõi duy nhất, để rồi ông đã nhận lại người con ấy như một biểu tượng (x. Hr 11,17-20). Đó là biểu tượng của sự trung tín của Thiên Chúa với điều Ngài đã hứa, và cũng là biểu tượng của lòng tin tuyệt đối mà ông Ápraham đặt nơi Thiên Chúa. Thiên Chúa có thể dùng những nét cong để vẽ nên đường thẳng. Tin là để cho Thiên Chúa hướng dẫn đời mình theo chương trình yêu thương của Ngài.
3. Bài Tin Mừng:
Tác giả Luca tường thuật việc thánh Giuse và Mẹ Maria mang con lên đền thờ Giêrusalem để tiến dâng cho Thiên Chúa theo truyền thống của người Do Thái, qua đó cho thấy đức tin, sự phó thác và đời sống cầu nguyện của thánh Giuse và Đức Maria.
Trước hết, như những người Do Thái đạo đức, thánh Giuse và Đức Mẹ dâng Chúa Giêsu lại cho Thiên Chúa vì ý thức rằng “mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa” (Lc 2,23; x. Xh 13,2). Hơn nữa, lời sứ thần vẫn âm vang trong lòng Mẹ Maria rằng “Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa” (Lc 1,35). Là Đấng Thánh, lại là Con Thiên Chúa, Đức Giêsu hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa. Dù là cha mẹ chính thức và hợp pháp của Đức Giêsu trước mặt xã hội, nhưng thánh Giuse và Đức Mẹ lờ mờ hiểu rằng các ngài chỉ đang cộng tác vào chương trình lớn lao của Thiên Chúa qua trẻ Giêsu. Đó là sự phó thác của các ngài.
Hơn nữa, sự hiện diện của ông Simêon và bà Anna tại Giêrusalem trong biến cố dâng con, cùng với lời tiên tri của họ, càng khẳng định hơn về căn tính của trẻ Giêsu như là “ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân”, là “ánh sáng soi đường cho dân ngoại” và là “vinh quang của Israel” (x. Lc 230-32). Dù vẫn chưa thể hiểu hết được huyền nhiệm chương trình cứu độ của Thiên Chúa thực hiện qua trẻ Giêsu (x. Lc 2,46-50), Đức Mẹ và thánh Giuse vẫn âm thầm tín thác và trung thành cộng tác vào để ý định của Thiên Chúa được thực hiện. Đó là đức tin của các ngài.
Cuối cùng, sau khi chu toàn những điều luật truyền, và trải qua những biến cố dồn dập với bao điều gây kinh ngạc tại Giêrusalem, thánh Giuse và Đức Mẹ lại đưa trẻ Giêsu về sống ẩn dật tại làng quê Nadarét. Trong âm thầm, trẻ Giêsu “càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa”. Dù bất cứ biến cố gì xảy ra, Đức Maria “hằng nghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng” (Lc 2,51b; x Lc 2,19). Hơn ai hết, Đức Mẹ và thánh Giuse âm thầm chiêm ngắm mầu nhiệm về Chúa Giêsu trong khiêm tốn lặng thầm. Đó là đời sống cầu nguyện của các ngài.
II. GỢI Ý ÁP DỤNG:
1/ Ông Ápraham đã hoàn toàn tin tưởng vào lời hứa của Thiên Chúa trong mọi bước đường Chúa dẫn ông đi. Dù trải qua bao thăng trầm, ông vẫn tin chắc vào điều Chúa đã hứa về một dòng dõi đông đúc, nên ông được Thiên Chúa kể là người công chính, nghĩa là một người luôn tín thác và để cho Thiên Chúa thực hiện ý định của Ngài qua cuộc đời ông. Thiên Chúa vẫn không ngừng mời gọi mỗi Kitô hữu cộng tác để chương trình của Ngài được tiếp tục thể hiện trên thế giới này. Thiên Chúa mong muốn mỗi chúng ta tín thác hoàn toàn nơi Ngài và để Ngài hành động qua mỗi người chúng ta.
2/ Ông Ápraham và bà Xara được tác giả thư Hípri liệt kê vào số những gương mẫu về đức tin. Đời sống của các ngài cho thấy thế nào là đức tin. Tin là chấp nhận tín thác hoàn toàn vào một điều bất định phía trước mà không có bất kỳ một bằng chứng bảo đảm nào ngoài lời hứa của Thiên Chúa. Tin là phó thác hoàn toàn và để cho Thiên Chúa hành động trên cuộc đời mình theo như ý định nhiệm mầu của Ngài. Tin là để cho Thiên Chúa hướng dẫn đời mình theo chương trình yêu thương của Ngài. Mỗi Kitô hữu đều được mời gọi để nhìn lại đời sống đức tin của mình.
3/ Qua đoạn Tin Mừng Luca tường thuật lại biến cố Đức Mẹ và thánh Giuse mang trẻ Giêsu lên đền thờ dâng lại cho Thiên Chúa, chúng ta nhận thấy nơi Thánh Gia một gương mẫu về đức tin, sự phó thác và đời sống cầu nguyện. Đứng trước những khủng hoảng lớn lao trong đời sống hôn nhân, các gia đình Kitô hữu được mời gọi chiêm ngắm Thánh Gia để nhìn lại đời sống đức tin trong gia đình, sự tín thác nơi Thiên Chúa trong những lúc khó khăn, và biết dành thời gian cầu nguyện cùng nhau và cho nhau.
III. LỜI NGUYỆN CHUNG:
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa là Cha rất nhân từ đã muốn Con của Người sinh ra và lớn lên trong một gia đình thánh, để nêu gương và mời gọi các gia đình hãy trở nên cung thánh của sự sống, tình thương và sự vâng phục ý Chúa. Chiêm ngắm Thánh Gia thất trong tâm tình ngợi khen và cảm tạ Chúa, chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện:
1. Thánh Giuse và Mẹ Maria đã đem Chúa Giêsu hiến dâng cho Thiên Chúa theo lề luật. Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi thành phần của đại gia đình Hội Thánh luôn đồng tâm nhất trí với nhau trong bổn phận thờ phượng Thiên Chúa và trở nên nhân chứng cho Người.
2. Đức Giêsu chính là ơn cứu độ của Thiên Chúa và là ánh sáng chiếu soi muôn dân. Chúng ta cùng cầu xin Chúa luôn an ủi, nâng đỡ và hướng dẫn các gia đình trên khắp thế giới đang phải đau khổ hoặc bị khủng hoảng, để họ được bình an và hạnh phúc trong cuộc sống.
3. Cả ông Simêon và bà Anna đều chúc tụng Thiên Chúa và nói về Hài Nhi Giêsu. Chúng ta cùng cầu nguyện cho bậc làm cha mẹ trong các gia đình Công giáo biết quan tâm giáo dục đức tin cho con cái mình bằng một đời sống gương mẫu trong mọi hoàn cảnh.
4. Con trẻ Giêsu lớn lên đầy khôn ngoan và trong ơn nghĩa của Thiên Chúa. Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta không ngừng trưởng thành trong đức tin bằng một đời sống gắn bó mật thiết với Chúa và nỗ lực thực thi công bình bác ái.
Chủ tế: Lạy Chúa là Cha toàn năng, xin thương nhận lời chúng con cầu nguyện và ban xuống muôn ơn lành giúp các gia đình của chúng con trở nên những cộng đoàn thánh thiện và nhiệt tâm loan bao Tin Mừng theo gương Thánh Gia thất xưa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.