Suy niệm Lời Chúa, Chúa Nhật XXV Thường Niên - Năm A
Chúng ta đang tìm kiếm gì điều gì, cái gì cho cuộc sống của chính mình và của những người thân yêu của mình? Vấn nạn rất khổ tâm của các mục tử tại hầu hết các xứ đạo ngày nay đó là: thứ nhất, các em thanh thiếu nhi có rất ít thời gian để đi lễ, đi học giáo lý. Khi được hỏi tại sao, thì nguyên nhân và lý do đầu tiên mà quý phụ huynh luôn trả lời: “Thưa cha, con nhà con nó bận đi học thêm suốt, xin Cha thông cảm.” Thứ hai, là với các bạn trẻ, thanh niên cũng hiếm khi đi nhà thờ; lý do là vì đi làm ăn xa, không có giờ đi lễ hay sinh hoạt gì trong giáo xứ. Cũng có thể, trong thâm tâm của nhiều người Kitô hữu ngày nay đang đặt ra câu hỏi này chăng: “Tại sao tôi phải tìm Chúa và đến với Chúa, Đấng mà tôi không thấy? đến với Chúa, đến với nhà thờ thì tôi sẽ được gì? trong lúc tôi phải đi học, đi làm, đi lo kiếm sống?” Thử hỏi, sau bao ngày tháng tìm kiếm những thứ mà mình đang theo đuổi, nó đã đem lại cho chúng ta điều gì? Nếu không phải là sự vất vả, khó khăn, đau khổ và bất an trong tâm hồn? Vậy chúng ta nên tìm kiếm gì?
Tiên tri Isaia trong bài đọc một đã mời gọi: “Hãy tìm Chúa khi còn tìm được, hãy kêu cầu Người khi Người còn ở gần, hãy bỏ đường lối mình, hãy bỏ những tư tưởng mình, hãy trở về với Chúa, thì Người sẽ thương xót; hãy trở về với Thiên Chúa chúng ta, vì Chúa rộng lòng tha thứ.” Khi tìm kiếm Chúa chắc chắn chúng ta sẽ có sự bình an và hạnh phúc đích thực, vì Thiên Chúa chính là nguồn cội của mọi sự.
Nhưng ai bảo đảm cho tôi khi tôi tìm kiếm Chúa và sống theo thánh ý Ngài? Mỗi khi chúng ta có những tư tưởng như vậy, thì chúng ta đã dùng lý trí và sự suy đoán của mình mà đo lường với ý Chúa. Nhưng qua lời Tiên tri Isaia, Chúa đã phán “Như trời cao hơn đất thế nào, thì đường lối Ta vượt trên đường lối các ngươi, và tư tưởng Ta cũng vượt trên tư tưởng các ngươi thế ấy.” Chính vì vậy, mà chúng ta phải luôn khiêm tốn để tìm kiếm cho được thánh ý và đường lối của Chúa.
Nhưng tại sao Chúa lại làm khó, và đánh đố chúng ta như vậy, tại sao Chúa không tỏ cho chúng ta thấy rõ ràng luôn đường lối và thánh ý Ngài? Thật ra, vì yêu thương Thiên Chúa đã tỏ bày đường lối và thánh ý của Chúa qua nhiều cách thế khác nhau và cao điểm là qua mạc khải nơi chính Chúa Giêsu Kitô, nơi sứ vụ của Ngài. Thế nhưng, biết bao lần con người đã không tin, không chấp nhận, mà họ còn cho rằng cách suy nghĩ của mình và con đường mình chọn là tốt hơn của Chúa. Thánh Phaolô trong bài đọc hai cũng trải qua kinh nghiệm này, nên Ngài chỉ dạy cho chúng ta. Ban đầu Phaolô rất cứng lòng, đã không tin vào Chúa Giêsu và con đường Thánh giá tình yêu cứu độ của Chúa. Không những thế, Phaolô còn lên án, chống đối và bắt bớ những ai tin vào Ông Giêsu và giáo lý của Người. Thế nhưng, khi đã được Đức Kitô chinh phục, tin theo và làm theo những gì Chúa hướng dẫn, Phaolô đã tuyên xưng: “Đối với tôi, sống là Ðức Kitô, còn chết là một mối lợi.” Đức Kitô muốn như thế nào, thánh ý Chúa hướng dẫn làm sao thì Phaolô xin vâng theo và thực thi, miễn làm sao Tin mừng tình yêu, cứu độ của Đức Kitô được lan tỏa và được vinh danh.
Còn với chúng ta, khi được Lời Chúa hôm nay mời gọi, liệu chúng ta vẫn còn muốn tìm kiếm thứ gì khác hay còn chần chờ mà chưa muốn tìm kiếm Chúa, thánh ý và đường lối của Ngài để theo? Nếu đã sẵn sàng, thì tìm kiếm Chúa và theo Chúa lúc này có muộn không? Thực ra đối với Chúa, mỗi giây phút trong cuộc sống hiện tại là rất quan trọng, miễn sao chúng ta biết tận dụng thời gian hiện tại này để làm cho nó được đong đầy, trọn vẹn với tình yêu thương. Dụ ngôn những người thợ đi làm vườn nho trong bài Tin mừng đã minh chứng cho chúng ta thấy, Thiên Chúa vẫn luôn đang khao khát để kêu mời chúng ta đến với Ngài. Dù cho bất cứ giờ nào, ông chủ đều muốn gọi và tạo cho họ có cơ hội để vào làm việc trong vườn nho của mình. Cho dù từ sáng sớm tinh sương, hay giờ thứ ba, dù giờ thứ chín và ngay cả đến giờ thứ mười một ông đều mời gọi họ: “Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng”.
Hôm nay và ngay chính lúc này, Chúa cũng đang mời gọi và đang tạo cho tất cả chúng ta một cơ hội tuyệt vời nhất để chúng ta đến với Chúa, sống với Chúa, và qua đó để Chúa ban ơn, trả công bội hậu cho chúng ta. Chỉ có lòng dạ con người hẹp hòi, ích kỷ, kỳ kèo, tính toán hơn thiệt đối với Chúa và với nhau, nhưng với Thiên Chúa, Đấng giàu lòng bao dung, hay xót thương, Ngài luôn ban ơn cân xứng với những việc chúng ta làm cho Chúa và tha nhân. Hơn thế nữa, với Thiên Chúa, việc chúng ta lắng nghe và đáp trả lại lời mời gọi của Chúa để đi làm vườn nho, không lệ thuộc vào số thời gian hay số lượng công việc, cũng như thành phẩm mà chúng ta đạt được. Điều quan trọng mà Chúa muốn nơi mỗi người chúng ta chính là lòng tin, lòng mến cũng như nhiệt huyết của chúng ta dành cho Chúa và cho sứ vụ-ơn gọi của mỗi mình.
Lạy Chúa, thật hạnh phúc cho chúng con, vì được làm con cái Chúa, được Chúa mời gọi và tuyển chọn cách nhưng không để làm việc trong vườn nho Giáo hội của Chúa, Chúa còn ban muôn ơn lành và phúc lộc cho chúng con ngoài công sức và sự đóng góp nhỏ bé của chúng con. Xin cho chúng con ý thức hơn về cơ hội hồng phúc cao quý này, hầu luôn khiêm tốn để có thể lắng nghe tiếng Chúa mời gọi, mà hăng say, vui tươi đáp trả lại với lòng tin, cậy, mến và hết cả nhiệt huyết của chúng con. Amen.