Tìm Chúa trong Thánh Giuse
Thứ năm - 16/03/2023 22:04
876
Thánh Giuse không gây chú ý về mình. Ngài lắng nghe và hành động, nêu gương cho người môn đệ phải như thế nào: một người nghe “lời Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8, 21). Bất cứ khi nào hướng về Thánh Giuse, ta đều được ngài dẫn dắt để khám phá ra Thiên Chúa của ngài và sứ mệnh linh thiêng mà ngài phục vụ.
Thánh gia, Nhà thờ Convento de Capuchinos (Iglesia Santo Anchel), Cordoba, Tây ban Nha, Thế kỷ XVIII
“Kinh Cầu Thánh Giuse” dẫn ta vào con đường chiêm niệm. Ta chiêm ngắm các danh hiệu và vinh dự của Thánh Giuse, chồng của Đức Maria và là cha nuôi của Đức Giêsu. Gặp gỡ Thánh Giuse qua từng danh hiệu để ngài đưa ta đến với các mầu nhiệm cứu rỗi.
Hai danh hiệu sau đây của Thánh Giuse sẽ gợi cảm hứng cho ta cầu nguyện với vị thánh cả này, người lúc nào cũng vâng nghe lời Chúa và hành động.
Thánh Giuse là Đấng thanh tịnh gìn giữ Đức Mẹ Đồng Trinh
Với đức hạnh vững vàng, Thánh Giuse đã giữ gìn đức hạnh của vợ mình. Không có lối tắt nào dẫn đến sự nguyên tuyền. Chỉ có sự thực hành thường xuyên và trước sau như một trong sự kính trọng và tôn kính vô biên mới mang lại điều đó. Thánh Giuse không chỉ kính trọng và tôn kính trinh tiết của vợ mình, ông còn kính trọng và tôn kính tiết hạnh của chính mình, bởi vì ngài là người đã dâng cả trái tim mình cho Chúa.
Ngài là người đầu tiên tuyên xưng điều mà viên đội trưởng sau này đã tuyên bố: “Lạy Chúa, tôi chẳng đáng Chúa vào nhà tôi” (Mt 8, 8). Thánh Giuse là mái nhà mà cả Con Thiên Chúa và Đức Trinh Nữ đến cư ngụ. Ngài biết rõ rằng đây là một vinh dự và nghĩa vụ mà mình không xứng đáng. Ngài đòi buộc phải có đức hạnh vượt quá những gì mình có nếu muốn xây dựng một nơi ở phù hợp cho những quý nhân như vậy.
Thánh Giuse không tìm nơi nào khác để nhận được những gì mình còn thiếu ngoài Thiên Chúa, Đấng mà ngài luôn mau mắn đáp trả, sẵn sàng làm theo ý Ngài. Thánh Giuse không đánh giá bản thân quá cao và cũng không xem nhẹ Thiên Chúa. Trong khiêm nhường, ngài thú nhận những gì mình còn thiếu sót và đón nhận những gì mình cần. Yêu thích tính khiêm nhường của tôi tớ mình, Thiên Chúa đã ban cho tôi tớ Ngài những gì cần thiết để đáp ứng ơn gọi linh thiêng này.
Đây là cách xây dựng ngôi nhà của Thánh Giuse. Nó được xây dựng bằng sự khiêm tốn và chấp nhận dịu dàng. Đó là ngôi nhà của nhân đức và ân sủng. Ngài không rảo mắt nhìn quanh để xem mình có được lợi ích gì khi làm theo thiết kế của ai đó. Ngài không rời mắt khỏi gia đình được giao phó cho mình để thỏa mãn mình bằng những điều khác có thể. Ngài vẫn khiêm tốn, thú nhận những giới hạn và lỗi lầm của mình, sẵn sàng đón nhận điều Chúa ban và thi hành những gì Chúa truyền dạy.
Thánh Giuse không tìm kiếm cung vàng điện ngọc, nhưng Thiên Chúa đã biến nhà ngài thành nơi ở của một vị Vua. Thánh Giuse gọi Vua của mình là “con,” và triều đại được chúc lành của Thiên Chúa trước hết được bày tỏ qua sự kính trọng và tôn kính mà Thánh Giuse cư xử với Người Mẹ của Vua. Sự kính trọng này - sự tôn kính này - bắt nguồn từ sự kính trọng và tôn kính mà Thánh Giuse đã luôn kiên vững trước mặt Thiên Chúa, với tư cách là tôi tớ và là người bảo vệ. Thánh Giuse đủ khiêm hạ để phục vụ song cũng đủ dũng cảm để chỉ huy vương quốc đầu tiên trên trần thế của vị Vua muôn đời.
Gia đình của Thánh Giuse đã tạo ra những môi trường nuôi dưỡng lòng sùng kính đặc biệt đối với Thiên Chúa. Những môi trường bao quanh và bảo vệ Đức Trinh Nữ. Những môi trường này làm hài lòng hoa trái được chúc phúc và vương giả trong lòng dạ Đức Trinh Nữ. Những điều kiện này làm tăng thêm vẻ huy hoàng của Thánh Giuse, người được Chúa tán dương tính khiêm nhường, coi trọng sự giản dị, và sự vững vàng của ngài được Chúa trân trọng như một phản ánh cho phong cách thần thánh của chính Ngài.
Thánh Giuse luôn ân cần phục vụ Chúa Kitô
Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một dấu yêu của Ngài. Nhưng thế gian không yêu mến Thiên Chúa. Đức Kitô là ánh sáng song “con người yêu thích bóng tối hơn ánh sáng, vì hành vi của họ xấu xa” (Ga 3, 19). Đức Giêsu đã dễ bị tổn thương ngay từ đầu.
Trong nhà thờ vào ban đêm, ngọn lửa nhỏ và tĩnh lặng của ngọn đèn chầu nhà tạm soi sáng bóng tối. Ngọn lửa ấy, dù mạnh mẽ, cũng phải được gìn giữ kẻo gió lùa thổi tắt đi và bóng tối lan rộng ra. Đối với Con Thiên Chúa cũng vậy, mặc dù có quyền năng trên trời dưới đất, nhưng phải chịu trải qua thời thơ ấu, tuổi thơ, sự nghèo khó và những cơn gió phất phơ của tâm hồn con người. Nhiệm vụ cứu rỗi của Ngài không phải là dùng quyền lực để áp đảo quyền lực mà phải gánh chịu hậu quả của việc lạm dụng quyền lực của những kẻ không yêu mến Thiên Chúa, Đấng yêu thương thế gian. Khi đến hạn thời gian, Đức Kitô sẽ để mình bị dập tắt, đi vào bóng tối của nấm mộ, nơi Ngài sẽ thắp lại ngọn đèn vĩnh cửu.
Khi còn ở thế gian và trong tình trạng dễ bị tổn thương nhất - là một đứa trẻ sơ sinh, một em bé – Đức Giêsu Kitô cậy nhờ sự gìn giữ của một người không ghét Thiên Chúa nhưng phụng sự Ngài bằng cả đức tin. Thánh Giuse là người gìn giữ đó, người chăm sóc ngọn đèn cung thánh của hài nhi do Đức Maria sinh hạ.
Thánh Giuse đã che chở cho con trẻ Giêsu khỏi những cơn gió độc bằng chính thân xác mình cũng như bảo vệ ngọn lửa thiêng sẽ thắp cho thế gian bừng sáng lên. Những cơn gió độc đến với Đức Giêsu rất nhanh. Ngay khi Hêrôđê nghe tin về sự ra đời của con trẻ thì cơn ganh tị nổi bùng lên. Mặc dù ông khiêm tốn dịu giọng với các Đạo sĩ đang tìm kiếm vị Vua mới sinh, song ông không thể nén cơn cuồng nộ bên dưới lời nói của mình. Các Đạo sĩ đã được báo không quay lại với Hêrôđê, và ngay khi họ vừa rời khỏi gia đình mình đi thì Thánh Giuse quyết định đưa cả gia đình non trẻ của mình sang Ai Cập. Chẳng phải cảm giác ác ý của Hêrôđê đã chạm đến Thánh Giuse qua chuyến viếng thăm của các Đạo sĩ sao? Qua họ, chắc hẳn ngài đã biết được ngọn lửa thánh đang lâm nguy. Và vì thế khi thiên thần thì thầm vào tai lúc còn đang ngủ thì Thánh Giuse đã sẵn sàng nghe và hành động.
Sự xôn xao lay động của các Đạo sĩ là dấu hiệu của mọi thời; mệnh lệnh rõ ràng của thiên thần là lời mời gọi đức tin. Thánh Giuse đã không chần chừ lần lữa. Ngài lập tức đứng dậy và với lòng đạo đức đặc biệt, bắt đầu che chắn cho Ánh Sáng Thế Gian khỏi bóng tối đang thống lĩnh. Với sự vội vàng, ngài chạy trốn và ác tâm của Hêrôđê không theo đuổi kịp lòng trung thành của Thánh Giuse.
Người gìn giữ trung thành này của Đức Kitô là một vùng đệm hãm lại bóng tối. Dưới sự bảo vệ của ngài, ân sủng của Chúa dành cho thế gian ngày càng lớn lên. Từng đêm, Thánh Giuse luôn gìn giữ, để khi ngọn lửa nhỏ này đủ lớn, nó sẽ bùng qua các cánh cửa cung thánh để trở thành bình minh vĩnh cửu.