Thi Ca Suy Niệm tuần lễ CN XXIII TN C.
Thứ bảy - 07/09/2019 23:20
903
(Luca 14: 25-33)
TỪ BỎ
Đám đông theo Chúa vào làng,
Nghe lời giảng dậy, ngỡ ngàng tiến thân.
Ai đi theo Chúa hiểu dần,
Bỏ cha bỏ mẹ, thanh bần hiến dâng.
Rời anh bỏ chị đỡ nâng,
Hy sinh mạng sống, xin vâng lời Thầy.
Vác mang thánh giá này đây,
Xứng danh môn đệ, theo Thầy truyền rao.
Người nào xây tháp đài cao,
Không ngồi tính toán, hết bao nhiêu tiền.
Mong sao hoàn tất trước tiên,
Không ai chế diễu, thập niên không thành.
Vua nào giao chiến tranh dành,
Đối phương mạnh mẽ, giao tranh làm gì.
Đem quân tiến đánh làm chi,
Chắc rằng thất bại, phòng khi rút về.
Cầu hòa hóa giải tư bề,
An bình dân nước, đề huề cả hai.
Muốn làm môn đệ thiên sai,
Rời buông của cải, trên vai thập hình.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
Những đòi hỏi của Chúa Giêsu trong bài Phúc âm hôm nay thật quyết liệt. Chúng ta tự cảm thấy rất khó để có thể làm môn đệ của Chúa. Theo Chúa, chúng ta không thể có thái độ dửng dưng hay ba phải nửa chừng. Mà là một lựa chọn dứt khoát cho đời sống Kitô Hữu. Chúa Giêsu nói với những người theo Chúa: Nếu ai đến với Ta, mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Chúa đòi hỏi khó quá, nên Chúa có ít bạn và ít người muốn đi theo Chúa.
Trong xã hội xưa cũng như nay, người thủ lãnh nào cũng muốn có nhiều người theo mình. Họ thường khôn khéo mở ra nhiều hướng thuận lợi, hứa tương lai tốt đẹp, chia cho chức cao quyền trọng và phần thưởng tương xứng. Đối với Chúa Giêsu, khi mời gọi kẻ đi theo mình, Chúa không hứa ban cho giầu sang, quyền lợi mà là hứa sự từ bỏ và vác thánh giá theo Chúa. Thật là những điều không tưởng và quá khó khăn. Người không có lòng tin, có thể xem đây là một sự điên rồ.
Từ bỏ gia đình, cha me, anh chị em và mạng sống, thế là từ bỏ tất cả rồi. Chúng ta còn lại gì? Chúng ta còn lại thánh giá. Nhìn vào lịch sử của Giáo Hội, chúng ta không nghi ngờ về sức mạnh của Thánh giá. Nhờ qua thánh giá, chúng ta biết được chí khí sắt đá của tình yêu dũng cảm nơi các vị tử đạo. Thánh Tôma Aquinas khi hướng nhìn lên thánh giá, đã tâm sự: Chỉ có mình Chúa đã đủ cho con và Tôma đã xác quyết: Tôi đã học hỏi nhiều nơi thánh giá hơn nơi sách vở.
Chúa Giêsu nói tiếp với các môn đệ: Ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta. Nơi Thánh giá, chúng ta sẽ học được bài học yêu thương, tha thứ và khổ đau. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta từ bỏ và vác thập giá theo Chúa. Nhìn chung quanh cuộc sống, nơi đâu chúng ta cũng có dấu vết của thánh giá. Đó là những đau khổ dằn vặt trong lương tâm, những sự hiểu lầm, những khích bác, những đau lòng mà không thể hé môi và những ngậm đắng nuốt cay. Thánh giá là những bệnh tật nơi thân xác, những phiền muộn trong tâm hồn, những bất công, bạo lực, chia rẽ và nghi ngờ của bạn bè thân nhân. Đó là những thánh giá chúng ta vác hằng ngày.
Thánh giá có trở thành giá cứu chuộc hay không, còn tùy thuộc chúng ta có biết vác thánh giá theo Chúa hay không. Nếu chúng ta ôm thánh giá với mối hận đời và hao mòn trong đau khổ mà không chia xẻ và không tháp nhập với những đau khổ thập giá của Chúa Kitô, thánh giá của chúng ta trở nên vô ích và nặng nề cho cuộc sống. Thánh giá nhẹ nhàng là khi chúng ta biết chấp nhận. Thánh giá mang vác với lòng yêu thương, nhẫn nhục và tha thứ, thì thánh giá sẽ trở thành nguồn sống an vui. Với sự yêu thương và tha thứ, Chúa Giêsu đã mang vác thánh giá tới đỉnh đồi Canvê và chịu chết trên thánh giá. Thánh giá sẽ dẫn tới vinh quang của sự phục sinh vinh hiển.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
SƠN CA LINH
MÙA THU
VÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI XA
(Mến tặng các nữ tu qua những lần “chuyển xứ” vào mỗi dịp mùa thu-tháng 9)
Mỗi mùa thu trở lại,
Ta nghe rộn ràng những bước đi xa…
Chẳng phải lá vàng, như những khúc tình ca,
Về cội đất như một lần vĩnh biệt.
Chẳng phải sông kia, lời tạ tình tha thiết,
Xa biệt bãi bờ để tan biến giữa đại dương.
Chẳng phải áng mây lãng đãng tím hoàng hôn,
Chợt mất hút cuối chân trời biêng biếc.
Chẳng phải sương trời, một thoáng đời sinh diệc,
Mới sáng long lanh mà trưa tự cõi nào !
Chẳng phải gió thu qua kẻ lá lao xao,
Giờ chẳng biết cuối phương nào xa lắc…
Không, chẳng là chi !
Những bước chân trần trên nẻo đường giăng mắc,
Của phận người chọn kiếp sống “lãng du”.
Của chuyến đi xa qua những mùa thu,
Của tạ từ những chuyến đò xưa, bến cũ !
Hành trang đó xin trao người khách lữ,
Một chút vui buồn, một chút nỗi niềm riêng.
Một gánh yêu thương, một gánh ân thiêng,
Để mùa thu, lại lên đường bước tiếp…!
Sơn Ca Linh
(Tháng 9/2019)
CON THUYỀN XƯA ĐÃ QUÊN ĐÂU
(Đức Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simôn…và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông – Lc 5,3)
Thiếu chi địa chỉ sang giàu,
Thiếu chi cung điện rực màu xa hoa.
Thiếu gì “đế phủ, vương xa”,
“Kê chân bệ đất”, nguy nga ngai trời…
Vâng ý Cha bước vào đời,
Mang thân cát bụi giữa thời oái ăm.
Hang lừa cô quạnh tối tăm,
Chọn làm địa chỉ viếng thăm cõi trần…
Nhọc nhằn phận kẻ bần dân,
Mồ hôi xưởng thợ, phong trần giảng kinh.
Vạn chài trôi nổi lưu linh,
Ngoài kia biển lớn môn sinh đợi chờ.
Thuyền Si-mon chọn đỗ nhờ,
Chở Thầy chở cả “nguồn thơ Tin Mừng”.
Biển đời bão táp, gian truân,
Lệnh Thầy buông lưới bâng khuâng nỗi gì !
Theo Thầy theo cả lối đi,
Dẫu đường thập giá, dẫu ghi vạn sầu.
Con thuyền xưa đã quên đâu,
Thuyền nay Giáo Hội “nước sâu” vẫn chèo !
Sơn Ca Linh (9.2019)
Lm. ĐAM KHUẤT DŨNG SSS
THEO CHÚA
Gẫm suy Lời Chúa khách lưu đầy
Hư ảo trần đời chớ đắm say
Nghèo khó lãnh vào kỳ diệu đấy !
Giầu sang từ bỏ lạ lùng thay !
Ê chề cay đắng y như Chúa
Nhục nhã khổ đau giống hệt Thầy
Gấp mấy ngàn lần sau được hưởng
Hào quang Thập Giá chính là đây.
Lm. Đam Khuất Dũng sss
CN 23 TNC Lc 14, 25-33
SỐNG
THÁNH HIẾN
Một đời thanh thoát sống hân hoan
Từ bỏ theo Thầy sát gót chân
Xiềng xích gông cùm không chán nản
Đánh đòn bỏ đói chẳng than van
Đau buồn thử thách luôn bình thản
Chiến đấu kiên cường dẫu khó khăn
Khấn nguyện cậy trông vui tiến bước
Trung thành bền đỗ đến hơi tàn
Lm. Đam Khuất Dũng sss.
MÙA TĨNH TÂM 2019.
Nt. BÍCH NGỌC
TIN YÊU THEO CHÚA
“Ai không vác thập giá mình mà đi
theo tôi, thì không thể làm môn đệ
tôi được”. (Lc 14, 27)
Đi theo Chúa biết bao đòi hỏi
Môn đệ Người rắn rỏi bước chân
Thân nhân lẫn “của đồng lần”
Phải từ bỏ hết quyết tâm theo Người
Dẫu liên hệ trên đời chính đáng
Và thiết thân như mạng sống mình
Đều quy về Đấng Cứu Tinh
Giê-su yêu đến hiến mình vì ta
Vác thập giá chính là đón nhận
Cuộc đời mình bao nỗi gian nan
Thông phần khổ nạn vinh quang
Với Thầy Chí thánh chu toàn Ý Cha
Vác thập giá chính là đáp trả
Tiếng gọi mời của Chúa thiết tha
Qua từng biến cố xảy ra
Xin Vâng đón nhận món quà Tình Yêu
Vác thập giá mãi chiều dương thế
Đồi Can-vê hiến lễ tròn dâng
Hành trình môn đệ dấn thân
Quí hơn thực tại gian trần chóng qua
Con chọn Chúa Đấng là Tối Thượng
Chủ cuộc đời định hướng khôn ngoan
Hồng ân Chúa đổ ngút ngàn
Tin yêu theo Chúa bền gan đến cùng
Nt. Bích Ngọc
TIẾP ĐÃI NGƯỜI NGHÈO
“Khi đãi khách, hãy mời những người nghèo khó”
(Lc 14, 12)
Nhốn nháo cảnh khách mời tranh cỗ
Ai cũng tìm một chỗ nổi nang
Họ quên Lời Chúa dạy rằng:
Khiêm nhường được cả trần gian Nước Trời
Chúa bảo họ hãy ngồi chỗ cuối
Khi được mời tiệc cưới phúc thay
Chủ nhà tìm kiếm bắt tay
Mời lên chỗ nhất tỏ bày tình thân
Chúa yêu mến thế nhân tội lỗi
Chọn phận hèn xã hội khinh chê
Muôn dân Thánh Giá quy về
Chỗ ngồi trọng nhất gần kề Giê-su
Chúa nhắc nhở chủ nhà hào hiệp
Với kẻ nghèo tiếp đãi nhưng không
Yêu thương Chúa mở tấm lòng
Đón người bất hạnh vào trong Nước Trời
Ki-tô hữu sống Lời thấu cảm
Noi gương Người chẳng dám vênh vang
Tình thương của Chúa tuôn tràn
Cho con khiêm tốn dịu dàng mến yêu
Thương nhân loại một chiều hiến tế
Chúa trao dâng của lễ chính mình
Âm thầm phục vụ hy sinh
Hồng ân cứu độ tận tình chia san
Thân nhỏ bé muôn vàn yếu đuối
Từng tế bào nhuốm bụi kiêu căng
Xin thương trợ giúp đỡ nâng
Cho con theo Chúa bước chân vững vàng.
Nt. Bích Ngọc
LÀM MÔN ĐỆ CHÚA
“Ai trong anh em không từ bỏ hết
những gì mình có, thì không thể
làm môn đệ tôi được”(Lc 14,33)
Giữa trời đất bao la vời vợi
Đám đông người theo Chúa Giêsu
Người liền ban một huấn từ:
Ai theo Ta hãy khước từ mình đi
Chúa bày tỏ con đường chân lý
Là không được cản trở chúng ta
Cho dù người ấy mẹ cha
Vợ con, bạn hữu hay là thiết thân
Không chỉ bỏ những gì mình có
Như tiền tài danh vọng tiếng tăm
Mà còn dâng hiến toàn thân
Mở lòng cho Đấng đổ tràn Tình Yêu
Nhờ Phép Rửa ta thành môn đệ
Lớn lên trong từ bỏ hy sinh
Canh tân lột xác chính mình
Tuyên xưng Danh Chúa niềm tin vững vàng
Môn đệ Chúa sẵn sàng bỏ hết
Như chính Ngài Thánh Tử Giêsu
Vinh quang Thiên Chúa khước từ
Mặc thân nô lệ sống như người phàm
Ngài tự hủy để rồi trọn vẹn
Sà vào lòng Thương Xót của Cha
Tỏ cho nhân loại tình Cha
Qua lòng thành tín hải hà thiên thu
Theo chân Chúa, con từ bỏ hết
Xin nép mình trong Đấng từ nhân
Vai mang Thập Giá thân mình
Cùng Người tiến tới Phục Sinh mỗi ngày.
Nt. Bích Ngọc
CHỖ CỦA CHÚA
Đức Giêsu bảo: “Khi anh được
mời thì hãy vào ngồi chỗ cuối”
(Lc 14, 10)
Nếu con chọn vào ngồi chỗ cuối
Là vì mong theo Chúa Giêsu
Sống hiền lành rất mực khiêm nhu
Để đỡ nâng con người yếu đuối
Chỗ của Người Cõi Trời, chỗ nhất
Nhưng hạ mình mặt đất náu nương
Tìm hy sinh phục vụ khiêm nhường
Luôn thứ tha chữa lành nhân thế
Thân phận Người bị đời vứt bỏ
Đã trở thành đá góc tình yêu
Để xây nền Hội Thánh phong nhiêu
Cho thế trần ngôi nhà hiệp nhất
Chỗ của Người thấp hơn bụi đất
Chân môn sinh Chúa rửa ân cần
Mong còn gì níu lại tình thân
Người tự hạ quên mình tha thứ
Chỗ của Người tứ bề rộng trải
Đón người nghèo bất hạnh què câm
Vào bàn tiệc Nước Trời hồng ân
Chẳng hề mong nhân trần báo đáp
Chỗ của Người là luôn tiến bước
Trong Thánh Thần mật thiết với Cha
Sống chân thành quảng đại vị tha
Cho đến cùng công trình cứu rỗi
Xin đặt con vào chỗ của Chúa
Chỗ nghèo hèn chan chứa Tình Yêu
Trong gia đình Hội Thánh huyền siêu
Cho Danh Cha muôn đời hiển trị.
Nt. Bích Ngọc
MIC. CAO DANH VIỆN
KHÔN NGOAN THEO CHÚA
Tuần 23 Thường niên C
“Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có , thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14, 25-33)
Khôn ngoan theo Chúa mỗi ngày
Là luôn sống tốt từng giây đời người
Thực thi hướng dẫn của Lời
Chu toàn ý Chúa dạy nơi Tin Mừng
Đời người như một mùa xuân
Chọn đường theo Chúa con cần vươn lên
Dẹp đi những thói hư hèn
Làm môn đệ Chúa trui rèn bản thân
Bỏ đi danh vọng phù vân
Thêm lòng yêu mến tha nhân như mình
Sống trong bác ái công bình
Loại trừ sự dữ, xây tình hiệp thông
Tương quan với Chúa mặn nồng
Nơi Bàn Tiệc Thánh, ở trong Lời Ngài
Tương giao thụ tạo mọi loài
Trong tình yêu mến lâu dài anh em
Xin cho chân cứng đá mềm
Xin cho ý chí một niềm trung kiên
Để con theo Chúa vững bền
Vác cây Thập giá đi lên từng ngày
Mic. Cao Danh Viện
HỒ GIANG A
CHIA LY
Vì yêu, chấp nhận chia ly
Chia ly đời này, gặp lại đời sau
Sẽ là còn mãi trong nhau
Và trong Thiên Chúa dạt dào tình yêu
Chỉ là hạt bụi hẩm hiu
Bình minh óng ả, lam chiều mờ xa
Thời gian ngắn lại tình ta
Chưa tan mộng thế, đã là chia ly
Thế thôi, chỉ một xuân thì
Trần gian nặng nghĩa nặng nghì với nhau
Để còn có một mai sau
Trùng phùng nối lại tình đầu nghìn thu
Cả hai trong một Giê-su
Cả hai trong một lời ru ân tình
Cả hai trong một thân mình
Bụi tro thưở ấy, phục sinh bây giờ
Xin đừng nuối tiếc ngẩn ngơ
Mỗi lần gặp lại, mỗi giờ chia tay
Hãy yêu trong cõi đời này
Để mai sau có muôn ngày bên nhau
Đừng yêu chỉ cõi đời này
Mai sau lại mất, bụi bay về ngàn!!!
Bấy giờ em sẽ bàng hoàng
Vắng anh trong cõi Thiên Đàng, buồn thiu!
ả giang hồ
NƠI HÒ HẸN NGHÌN THU
Thấp thỏm mong chờ một thấp thoáng
Nhớ nhung ngóng đợi chút tin nhau
Bởi yêu rồi nên cứ sợ mất nhau
Mãi có nhau trọn hành trình dương thế
Đưa nhau qua dẫu thác ghềnh dâu bể
Đồi bi thương, suối đẫm lệ chứa chan
Không mơ xa dù đói khổ nghèo nàn
Thật hạnh phúc, tan trong nhau nên một
Người yêu nhau có lẽ nào dại dột
Nếu yêu là trao sự tốt cho nhau
Tốt cả đời này, tốt cả đời sau
Và tốt cả đến dài lâu, vĩnh cửu
Người trần gian có biết gì thiên hựu
Mà còn yêu nhau rất đỗi diệu kỳ
Thì huống chi Đấng Tạo Tác huyền vi
Yêu con cái mối tình si nên nỗi
Cũng thấp thỏm, cũng nhớ nhung, ngóng đợi
Cũng lo âu, sợ tình nguội, mất nhau
Chúa yêu người, ban tặng một đời sau
Trong Đất Nước luôn dạt dào hạnh phúc
Chúa biết con, biết lòng con rạo rực
Mỗi đêm dài thao thức nhớ người yêu
Sao không thể yêu và nhớ Chúa nhiều
Ít nhất cũng bằng người yêu trần giới
Xin thứ tha cõi lòng con ngơ nguội
Kéo con rời xa, một cõi phù hoa
Hò hẹn nhau trong Đất Nước của Cha
Dẫu có muộn cũng nghìn thu hôn phối…
ả giang hồ
ĐẾN XEM NƠI NGƯỜI Ở
Con đã đến vòng xem nơi người ở
Mà không dám ở lại chi với người
Chẳng hiểu vì một xó xỉnh tanh hôi
Hay vì kiếp ả giang hồ bất xứng
Người tiễn con đi, mắt môi đỏ rựng
Và thẹn thùng xót số phận bi thương
Góc trần gian thinh vắng giữa phố phường
Nghe tủi nhục bốn bức tường nham nhở
Đời là thế ai chuộng người sầu khổ
Để mà chi mang nặng nợ từ tâm
May mắn thay Thượng Đế có lỡ lầm
Mới hiểu được lòng nhân là quí hiếm
Xin cho con giữ trong lòng kỷ niệm
Và gẫm suy một lần đến bâng quơ
Để lại cho người chua xót bơ vơ
Sầu muôn kiếp ả giang hồ bất hạnh
Xin đỡ nâng những chiều đời cô quạnh
Chiếc giường đơn hoang lạnh kiếp hàn vi
Có may chăng chỉ Đức Chúa từ bi
Dám ở lại chốn diệu kỳ bi đát
Xin cho người quên đi lần lạnh nhạt
Chúa bên người nâng cánh quạt đêm đêm…
ả giang hồ
HƯƠNG NAM
ĐỨC KHÔN NGOAN
(Sách Khôn Ngoan 9,13-18)
Ai dám biết ý nhiệm mầu của Chúa
Ai hiểu ra lòng muốn Đấng Toàn Năng
Khi tác sinh loài hay chết, hư hèn
Cả lòng, trí mong manh cùng thân xác
Linh hồn này muốn nhẹ nhàng thanh thoát
Mà xác thân hư nát níu nặng nề
Cái vỏ sành người thợ gốm vân vê
Rất dễ vỡ mà trăm bề toan tính
Chuyện hạ giới nơi trần gian lỉnh kỉnh
Sờ tận tay chưa phân định tính danh
Thì huống chi chuyện trên cõi cao xanh
Ai thấu nổi Đấng Vĩnh Hằng vời vợi
Tạ ơn Chúa đã yêu thương nhìn tới
Ban cho đời ơn trọng: Đức Khôn Ngoan
Gửi Thánh Linh xuống cõi tục hư phàm
Cho hạ giới biết đàng về thượng giới
Đàng buông bỏ đam mê cùng tội lỗi
Bước theo Đàng Con Chúa: Đức Khôn Ngoan
Xin cho con thôi lưu luyến thế gian
Chỉ một khát: Đàng lên Trời với Chúa
Hương Nam
BÌNH AN
Ai ơi muốn bước theo Người
Hãy mau từ bỏ sự đời vấn vương
Dâng Người một khối tình thương
Lớn hơn cảm tính lẽ thường trần gian
Dẫu là thân thích, họ hàng
Không ai song bước trọn đàng mình đi
Mỗi ngày thêm một chia ly
Về gần vĩnh cửu diệu kỳ biết bao
Theo người chấp nhận hư hao
Chịu thương, chịu khó cùng Người đóng đinh
Vững tin ơn phúc phục sinh
Bằng lòng hiến tế đời mình vì yêu
Trong thinh vắng, lúc cô liêu
Buông đời mới cảm tín điều bình an
Bình an chính thực rỡ ràng
Khi hồn và xác vẹn toàn phú dâng
Dâng Người, chính Đức Khôn Ngoan
Dẫn đường, mở lối vinh quang Nước Người
Hương Nam
MỘT MẤT, MỘT CÒN
Bàn tay nắm quả táo hồng
Rút ra chẳng đặng khỏi vòng kẻm gai
Luyến lưu một cõi trần ai
Tưởng chừng hạnh phúc, nào hay lụi tàn
Vẫn là con mắt ngó ngang
Làm sao chân bước đúng đàng phải đi
Mỗi ngày thêm một chia ly
Mà lòng cứ muốn kéo ghì gần hơn
Xót mình lúng túng nguồn cơn
Giữ rồi cũng mất, mà buông không đành
Đất trời còn đó màu xanh
Mà người nay đã tan tành hư vô
Lặng thinh dưới đáy huyệt mồ
Thương thân châu lệ tội đồ tham lam
….
Nếu như con đã khôn ngoan
Thì đâu đến nỗi điêu tàn đời con
Chúa ơi một mất, một còn
Bỏ mà không mất, giữ còn trắng tay
Cho con buông bỏ mỗi ngày
Để còn giữ được chính Ngài mà thôi
Chung vai Thập Tự, lên đồi..
Hương Nam
BA CHUÔNG
NẾU TA KHÔNG BỎ CUỘC ĐỜI
Nếu ta không bỏ cuộc đời
Thì cuộc đời rồi cũng phụ ta
Nếu ta không buông đời ra xa
Thì đời cũng đánh rơi ta mãi
Ôi! Tiếc chi thưở hồng nhan dấu ái
Một thoáng đời đâu phải thoáng thiên thu
Buông tay đi những ảo mộng phù du
Và nắm chắc chìa khóa vàng vĩnh cửu
Bỏ để say, say chén nồng mỹ tửu
Của người điên ngất ngứ nỗi niềm riêng
Rất nhẹ nhàng, người hóa thánh hồn nhiên
Ơn thoát tục uống rượu tiên thanh nhã
Bỏ để say cho đời nghiêng đời ngã
Với bần dân đang đói lả niềm thương
Bỏ ngai cao mới thấu hiểu đời thường
Là dâu bể mà thiên đường ở đó
Không bỏ đời mình, cuộc đời cũng bỏ
Thì tiếc chi mà không ngộ trước đi
Cho bàn tay hương nồng ngát từ bi
Và trái tim còn si người túng khổ
Bỏ cả đi dẫu máu hồng loang lổ
Chảy thành sông ơn cứu độ đời ta
Uống cho say niềm hạnh phúc chan hòa
Của người điên không rời xa Thập Tự
Ba Chuông
CÂY THẬP TỰ
Mỗi một người đều có một niềm riêng
Nhưng không ai chịu mình là ốc đảo
Vẫn sống chung dưới bầu trời tuyệt hảo
Mỗi niềm riêng một thập tự cho nhau
Em nên tiên, nên thánh một mình sao?
Nếu không vác anh lên đồi cao khổ nhọc
Anh không thể ôm đời em mà khóc
Một mừng vui quà tặng đóa hồng gai
Người và người ai cũng gánh cho ai
Cho nhẹ gánh quảng đường dài dương thế
Người nhẹ gánh thì lòng mình cũng nhẹ
Dẫu bờ vai như nứt nẻ tơi bời
Chúa bảo con vác thập tự theo Người
Đi tìm mãi, có cây nào để vác?
Rồi một hôm làm đớn đau người khác
Mới hiểu ra, con, thập tự cho người
Xin cho con nên thập tự nhẹ thôi
Và thêm sức cho người vui vác lấy
Xin cho người cũng nhẹ vừa chừng ấy
Đừng để con phải mệt lả, đứt hơi
Cuộc sống chung rất ngắn kiếp con người
Nên ý nghĩa tuyệt vời trong vĩnh cửu
Ai vui vẻ, vai mang cây thập tự
Sẽ về nơi cây thập tự lên ngôi…
Ba Chuông
THANH HƯƠNG
CON CÓ GÌ XỨNG
Con có gì xứng để từ bỏ
Với xác thân muôn thưở lỗi lầm
Chỉ là não bạt vang âm
Sắc hương chẳng đáng bằng thân cỏ hèn
Con có gì xứng đền ơn Chúa
Chỉ còn dòng lệ ứa lặng rơi
Nhớ thương từ bỏ tình đời
Ước thành điệu lý à...ơi ngọt ngào
Con xứng gì ru cao giọng hát
Dệt tứ thơ ngút ngát niềm mơ
Ước niềm tin mến vô bờ
Len vào cuộc sống vương nhơ khổ sầu
Con có xứng như lau trước gió
Giữa đồng xanh vút tợ sáo tiên
Lắng thiên thai giữa lụy phiền
Ước hương đồng nội an nhiên cho người
Con có xứng Chúa ơi, thân mọn!
Từ bỏ rồi chẳng trọn lễ dâng
Chân không, phận mỏng, bụi trần
Ước đời còn lại dấn thân theo Ngài
Con có xứng đường dài phục vụ
Khi chưa thực từ bỏ chính mình
Yêu thương còn muốn quang vinh
Theo đường Thập Giá còn tìm lời khen
Dẫu thân con mọn hèn bất xứng
Cầu xin ơn bền vững theo Ngài
Vui nhận Thánh giá trần ai
Gieo Tin Mừng khắp đường dài đi qua
Thanh Hương
SONG LAM
THEO NGÀI
(Lc 14, 25-33)
Cho con vác thập giá để theo Ngài
Dù đường xa muôn vàn vất vả
Dù gập ghềnh chông gai sỏi đá
Bước theo Ngài con không ngại gian nan
Cho con vác thập giá để theo Ngài
Dù bao đòn roi dồn dập rướm máu
Bước theo Ngài lòng con vẫn nung nấu
Vì tình yêu con không sợ đớn đau
Cho con vác thập giá để theo Ngài
Dù bao sỉ nhục khinh chê phỉ nhổ
Vì tình yêu con không sợ đau khổ
Tiến bước theo Ngài vẫn đón nhận hiên ngang
Cho con vác thập giá để theo Ngài
Dù phải đóng đinh vào thập hình đẫm máu
Dù phải chết treo như một tên tử tội
Con vẫn muốn chết trong tình Ngài thẳm sâu…
Chúa ơi, dù gặp phải bao đớn đau
Con vẫn muốn theo Ngài trên đường thế
Dù phải xót xa giữa cuộc đời dâu bể
Trong tình Ngài con sẽ được bình an
Song Lam
THẾ KIÊN DOMINIC
TMCNC Thường niên 23
LÝ TƯỞNG MÔN ĐỆ CHÚA
(Suy niệm từ Lc14. 25-33)
Làm môn đệ Chúa Ki Tô thực sự
Phải vượt qua mọi hệ luỵ trần gian,
Xa mẹ cha, cùng thân quyến, xóm làng,
Vác thập giá trên vai mà theo Chúa.
Luôn nghĩ tới chuyện người xây cột tháp
Không sắm sanh vật liệu đủ thực hành
Xây nền xong, gạch đá sạch sành sanh,
Tháp đâu có, thiên hạ cười chế nhạo…
Ông vua nọ đang chuẩn bị cuộc chiến,
Lực lượng mình chỉ có mười ngàn binh,
Biết rõ ràng bên địch gấp đôi mình,
Đành sai sứ sang điều đình hoà giải.
Điều lý tưởng anh em môn đệ Chúa
Tự hiến mình, tín thác Đấng Cứu Tinh,
Lại quyết tâm từ bỏ của cải mình
Để được nhận theo Chúa vào Nước Chúa…
Thế Kiên Dominic
SUY TÔN THÁNH GIÁ
Suy tôn Thánh Giá đến muôn đời,
Biểu tượng thần linh toả sáng ngời.
Thương xót nhân gian: Vua CựcThánh,
Xả thân cứu thế: Chúa Ngôi Lời…
Vai mang Thánh Giá qua đau khổ,
Trí hướng Tin Mừng bước thảnh thơi,
Tín hữu cậy trông ơn Cứu Độ,
Suy tôn Thánh Giá đến muôn đời…
ThếKiên Dominic
Mừng lễ Sinh Nhật
MẸ MARIA RẤT THÁNH
Con lạy Mẹ Ma Ri A rất thánh!
Mẹ vào đời theo mầu nhiệm cực linh
Thay E Và: nhận chúc Mẹ chúng sinh,
Vua CứuThế cũng dâng mình làm con Mẹ…
Mẹ tân hiến, Chúa Thánh Linh bão vệ.
Chịu đau thương phục vụ Chúa làm người.
Từ Be Lem đến núi Sọ chẳng rời,
Công phúc Mẹ muôn đời còn sáng tỏ.
Ki Tô hữu hôm nay cùng mừng rỡ,
Cùng ngượi khen, chúc tụng Mẹ Chúa Trời
Và mỗi khi lần hạt linh Mân Côi,
Danh Thánh Mẹ: nguồn vui: sao tả xiết…
Thế Kiên Dominic
GIUSE NGUYỄN VĂN SƯỚNG
CON ĐƯỜNG KHÔNG CHÚT NÊN THƠ
Yêu cầu đến độ khắt khe
Buộc đòi chi nỗi thoắt nghe, giật mình!
Thuở đời ngược ngạo chiêu sinh
Đã đe Thập giá, đã rình chông gai
Không hề một chút lộc tài
Nước Trời chỉ hứa, tương lai mịt mờ
Con đường không chút nên thơ
Gối đầu hòn đá chỏng trơ chẳng còn
Bỏ bê cha mẹ vợ con
Thân bằng quyến thuộc héo hon quê nhà
Ngày về hai chữ vời xa
Bước theo Tiếng Gọi mặn mà yêu thương
Điên chăng, “Đám cháy”* lạ thường
Dại chăng, nghe tiếng, theo Đường Giê-su
Hai thiên niên kỷ mịt mù
Gót theo nối gót khiêm nhu tìm về
Trần gian vạn nẻo sơn khê
Sao “Con đường hẹp” một bề vẫn đi!
Đức Tin, ôi thật diệu kỳ
Chiếu soi tăm tối những gì vô minh.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Đám cháy Ki-tô Giáo
CHIÊU SINH ĐÚNG KIỂU
Chiêu sinh lạ nhất là Thầy
Mị dân đời thuở thế nầy, không ai!
Không bày danh vọng tiền tài
Chẳng lời ngon ngọt mồi chài môn sinh
Thẳng thừng đòi hỏi bỏ mình
Hằng ngày vác lấy khổ hình mà theo
Vẽ ra một cuộc cheo leo
Thân nhân cũng bỏ khó nghèo cũng cam
Chiêu sinh thế đấy, ai ham?
Mị dân đến vậy ai kham hở trời!
Hai ngàn năm lẻ dòng đời
Trùng trùng lớp lớp đáp lời Thiên-sư
Mà theo hết cả tâm tư
Mà theo háo hức, theo như chưa từng..
Chiêu sinh đúng kiểu…Tin Mừng!
Mị dân ngược ngạo, tưng bừng ghi danh.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHÚA ĐÒI MÔN ĐỆ
Thấy người theo Chúa rất đông
Chúa quay lại bảo: “Ai không bỏ mình
Vợ con, cha mẹ, thâm tình
Tự mình mang vác khổ hình theo Tôi
Không làm môn đệ được rồi!
Muốn xây tháp lớn phải ngồi tính toan
Khả năng có thể chu toàn
Kẻo ra dang dở khôn ngoan còn gì?
Vua nào giao chiến chẳng khi
Xem ta một vạn chống thì hai không?
Bằng không, giao hảo hòa đồng!
Ai không từ bỏ, đèo bồng đa mang
Môn đồ kiểu ấy chẳng màng!”
Chúa đòi môn đệ đá vàng phân minh
Thế gian phải chết phần mình
Sống là cho Chúa trọn tình thủy chung
Xứng người môn đệ bao dung
Thầy sao trò thế hào hùng biết bao
Chông gai đợi bước anh hào
Gian nan thử thách thấp cao một đời.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CON ĐƯỜNG KHỔ GIÁ
“Theo Ta, vác khổ giá mình
Chẳng còn đường khác quang minh trên đời
Kẻ yêu mạng sống hỡi ơi
Là liều đánh mất một thời lập công
Vì Thầy, thiệt mạng, cậy trông
Đời đời được lại mênh mông phúc nhàn
Lãi lời muôn vạn thế gian
Linh hồn thiệt mất đồ gàn ích chi?”
Con đường khổ giá Chúa đi
Thế gian xem chẳng ra gì ngày nay
Buông tuồng hưởng thụ mới hay
Mới là sành điệu mới tay “Bố già”
Xe hơi dinh thự nguy nga
Cho lăn lóc đá kẻo mà một mai..
Kệ ai toan tính một hai
Con đường khổ giá theo Ngài có con
Xin ban một tấm lòng son
Hàng ngày bổn phận vuông tròn kiên trung
Mến yêu khổ giá đến cùng
Gương Thầy núi Sọ uy hùng không quên.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
THEO THẦY, HAI CHỮ
“Theo Thầy”, hai chữ ngắn sao
Mà dài biết mấy gian lao một đời…
Vẫn còn có tổ, chim trời
Có hang, chồn cáo tùy thời náu thân
Con Người, rao giảng bước chân
Gối đầu hòn đá trụi trần cũng…không!
“Theo Thầy”, tưởng rạng tổ tông
Ai dè quyết liệt gai chông dặm trường
Cha, dù liệt chiếu liệt giường
Đừng lo chôn cất lệ thường bo bo
Chuyện người chết, người chết lo
Môn đồ tròn phận học trò mến thương
“Theo Thầy”, dứt khoát vấn vương
Cầm cày ngoái lại, trật đường còn đâu
Bất kham Nước Chúa cao sâu!
“Theo Thầy”, tắt lại, nhiệm mầu hồng ân
Dễ ai được gọi ân cần
Dễ ai đáp trả trụi trần xin vâng
“Theo Thầy”, huyền nhiệm chín tầng.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
LÀM MÔN ĐỆ
Làm môn đệ xem ra buộc đòi thế
Đã bỏ mình còn bỏ cả thân nhân
Cửa hẹp kia mời gọi bước ân cần
Mang khổ giá bổn phận mình vác lấy
Làm môn đệ xem ra thiệt thòi đấy
Tưởng làm đầu, phải phục vụ anh em
Tát má kia chìa má nọ đi kèm
Tha thứ mãi đến bẩy mươi lần bẩy
Ôi, bậc thầy chiêu sinh là thế đấy!
Toàn ngược đời khi hứa những chông gai
Không hư vinh chỉ trần trụi môn bài
Như chính Ngài phơi thân trần Thập-giá
Làm môn đệ xưa nay là thế cả
Mọi thiệt thòi ngu dại nhất dương gian
Mà xem ra ngu ngốc vẫn ngàn ngàn
Vẫn khổ giá lên đường vào cửa hẹp
Ôi, mầu nhiệm môn sinh là tuyệt đẹp
Thế gian này mù mở thấy sao kham
Khi lòng còn đầy rẫy những gian tham
Thì môn đệ vẫn dại khờ muôn thuở
Làm môn đệ đâu màng người trách quở
Thầy đi đâu trò theo nấy yêu thương
Muôn lối đi trò chỉ thấy một Đường
Đường, Sự Thật muôn năm, Đường Sự Sống.(*)
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Ta là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống (Lời Chúa)
HOÀNG TÂM
NGƯỠNG VỌNG THIÊN ĐÌNH
Nẻo đời sương bụi, con theo Chúa
Sóng gió ba đào quậy thảm thương!
Giê-su! Thập giá oằn gai mấu
Con bước theo, muôn khập khểnh đường!
Cõi người, duy một Chúa tình thương
Chỉ lối gian nan, phương thoát hiểm
Hiềm xác tục hèn ma quỉ chiếm
Chúa ơi! Hồn dại những lung lay!
Bước lê hành khổ đếm thương ngày
Vác giá, bỏ mình, nếm đắng cay.
Con nghe chùn gối cây "Thập tự"
Tín thác, xin Ngài cứu vớt con.
Theo Chúa, đạp cùm gông khốn khó
Vượt qua "ngõ hẹp" Chúa đi xưa
Duy một phương tin nguồn cứu độ
Vĩnh hằng Thiên quốc bến xuân mơ.
Tôi ơi! Ngước vọng hồn thơ ước
Viên mãn tình thương phúc Thánh ngời.
Bỏ "tôi", nhận lấy ơn Người
Trăm năm quyết đổi nghiệp đời Thiên cung.
Hoàng Tâm
NÉP TỰA BÊN CHÚA
Giá thiêng, từ hướng thượng
Con ngước, mộng Thiên cung.
Ôi! Hiển Thánh uy hùng
Vượt muôn trùng "Thập giá"
Con kiếp đời phương hạ
Bước mềm gót "ngã" suy.
Dối gian ngụy kế ghì
Khó tìm đi "cửa hẹp"!...
Vô thường u mê khép
Hồn lạc nếp thuỵ du
"Bỏ mình"... Con đắm trừ!
Nguyện Đấng từ bi trợ.
Xác thân trầm bụi nợ!
Cậy lòng Chúa xót thương.
Đóng đinh bằng giá khổ
Mong tới cửa Thiên đường.
Hồn tựa đóa Hướng dương
Chúa chân phương nhịp lẻ
Con đón tình êm nhẹ
Dâng thống khổ thân thưa...
Tưởng núi Sọ năm xưa
Cho hồn thơ tín thác.
Con dẫu là thân vạc
Tựa lòng Chúa an vui.
Hoàng Tâm
TỪ THANH HÀ
NHỎ BÉ THÔI
Xin nên bé nhỏ mãi luôn thôi !
Để được hiệp thông với mọi người
Đón nhận lời Ngài - yêu chính trực
Tuân theo ý Chúa - sống an vui
Nay mang gian khổ nơi trần thế
Mốt hưởng vinh quang chốn nước trời
Cảm tạ muôn vàn Cha chí thánh
Đầy lòng thương xót kẻ đơn côi.
TTH.4/9/2019
LỜI CẦU
Dâng Mẹ xin dâng ý nguyện cầu
Bà ơi mau cứu cả năm châu
Đang trong bể khổ trong lò lửa
Thể giữa hoang vu thể vực sâu
Không chút an bình không một chút
Chẳng tình thân ái chẳng thương nhau
Mạnh ai nấy sống đâu chi thú
Dâng Mẹ xin dâng ý nguyện cầu !
TTH,31/8/2019
HỒN BIỂN
TIM TRĂNG BÍ ẨN
Ngày gởi đêm bí ẩn
Gởi cả mảnh trăng côi
Trao vũ hoàn tổ ấm
Sự sống nở thật rồi
Dẫu khuyết trăng vẫn cười
Rắc nhụy vàng mây cúc
Bẽn lẽn tuổi lên mười
Trăng trốn tìm lá cỏ
Bí mật trăng bảo gió
Tim nàng ẩn rừng thu
Dấu sâu tầng lá đổ
Mắt nai mở hồn mơ
Bốn mùa sang cứ chờ
Ngủ quên trong giấc lạ
Mộng Chúa Trời Cao Cả
Cùng bước dặm đường xa
Bão tố cố vượt qua
Vươn lên từ lầm lỡ
Dẫu tim trăng rạn vỡ
Chúa thổn thức trong em
Trí hồn sẽ chẳng quên
Những trưởng thành mưa nắng
Tình Chúa vẫn dịu êm
Những đêm trăng đi vắng.
Hồn Biển
Vườn Tịnh Tâm, 4/9/2019
cảm hoạ cùng nữ sỹ Thiên Di qua thi phẩm “Hạt Nắng Trong Tim”.
ANNA TERESA THÙY LINH
KÍNH MỪNG DANH THÁNH ĐỨC MARIA
Thành Vienna nước Áo năm xưa*
Giao tranh với Thổ**, hơn thua phàm trần.
Nguy cơ nước Thổ xâm lăng
Ùa qua sát hại dã man dân lành.
Tin: Nhà Thờ, bốc cháy nhanh
Đến kho vũ khí, kinh hoàng lắm thay!
Thăng thiên kính Mẹ hôm nay
Cả thành trông cậy, hương bay khẩn cầu.
Kêu van danh Mẹ cầu bầu
Lạ thay ngọn lửa đã hầu biến tan.
Hai đoàn quân bạn giải nan
Trước khi ra trận, reo vang tưng bừng:
“ Maria! Có Mẹ ở cùng!
Hiển linh phép lạ, Mẹ từng ra tay.
Thổ quân thua rút về ngay
Chiến công lừng lẫy, ngày nay lưu truyền.
Tạ ơn Mẹ Chúa uy quyền
Mẹ hằng cứu giúp, thấu xuyên cầu bầu.
Thế gian nghiệt ngã bể dâu
Tối tăm sự dữ, âu sầu héo hon.
Maria! Cứu giúp đoàn con!
Vững tay chèo chống qua cơn bão bùng.
Xin vâng, tín thác Tin Mừng
Thực thi loan báo, gẫm cùng Mân Côi.
Kết tràng hoa thắm chung Lời
Sum vầy bên Mẹ, Quê Trời Thánh Nhan.
Anna Teresa Thùy Linh
KÍNH MỪNG SINH NHẬT ĐỨC MARIA
Thật vinh phúc một ngày trọng đại
Bởi Chúa Trời đã đoái dủ thương
Dựng nên Rất Thánh Nữ Vương
Khai ban ân sủng suối nguồn hồng ân.
Ôi phúc lạ thế trần khắp cõi
Duy nhất không vướng lỗi tổ tông
Nguyên tuyền khiết tịnh tinh trong
Ngôi Hai giáng hạ cung lòng Trinh Vương.
Mẹ luôn vẫn khiêm nhường tín thác
Trọn cuộc đời khúc hát Xin Vâng
Bảy gươm xuyên thấu tâm lòng
Đẹp thiên ý Chúa, hiệp thông cứu đời.
Chúa ban thưởng đời đời vinh sáng
Mẹ lên trời hồn xác vẹn nguyên
Đức nhân toả sáng diệu huyền
Bao la tình mến Mẹ hiền nơi nơi.
Mẹ nhắn nhủ con hằng tuân giữ
Lời Tin Mừng ấp ủ trong tâm
Tặng trao nguồn sống thánh ân
Nhưng không, tất cả tha nhân xa gần.
Kính mừng Mẹ muôn phần diễm phúc
Với Mẹ hằng chúc tụng kính tôn
Tạ ơn Thiên Chúa càn khôn
Ban cho nhân loại nguồn ơn dạt dào.
Chúc vinh Mẹ tràn trào ân sủng
“ Tám tháng chín “ hồng phúc chứa chan
Mẹ cầu bầu Chúa thương ban
Sum vầy bên Mẹ, Thiên Nhan Chúa Trời.
Anna Teresa Thùy Linh
THẬP GIÁ ĐỨC KI-TÔ
Đường Thập Giá chiều buông tím thẫm
Trời Can Vê nhuộm đẫm tang thương
Đớn đau muôn nỗi đoạn trường
Tối Cao Chí Thánh thảm thương khổ hình.
Mười bốn chặng tội tình nhân thế
Muôn nhục nhằn chế giễu nhạo cười
Đòn roi tan nát thân người
Thập Giá án tử kết đời tội nhân!
Đấng Cứu Độ chí tôn chí thánh
Tuôn máu đào Tâm Thánh mở toang
Thứ tha bên hữu trộm lành
Thứ tha cứu chuộc, mở đàng phúc ân.
Tổ tông ngục ân cần thăm viếng
Khai Nước Trời muôn xiết hỉ hoan
Hồng ân vĩnh phúc Thiên Nhan
Thiên thần chư thánh hiệp hoan tôn thờ.
Nguyện sâu thẳm một đời sám hối
Bao tội nhơ yếu đuối mỏng dòn
Gẫm suy Thập Giá Chúa Con
Trở về cùng Chúa thoát cơn ác thần.
Cho trần thế phàm nhân đổi mới
Chân Thiện Mỹ khấp khởi một lòng
Tin Mừng, lẽ sống đợi trông
Thực thi, rao giảng tín trung muôn đời.
Anna Teresa Thùy Linh
HÀNH GIANG SƠN
BÀN TIỆC THÁNH
Điểm hẹn sum vầy Công giáo linh
Anh em chung sống thánh gia đình
Sẻ chia Lời Chúa Tin Mừng sống
Đón nhận ơn thiêng Máu Thánh Mình
Thánh lễ bàn tiệc con cái dự
Lao công nguyện gẫm hết tâm tình
Của ăn thể xác nuôi thần trí
Cứu độ muôn dân khổ giá hình
Thế giới nay,ngày mai,quá khứ
Bo bo có đó mất thình lình
Thiên tai bão lụt thêm bà hoả
Tín thác hư vô khói bụi rình
Vô thường hiện hữu biến êm thinh
Thánh Thể ân thiêng sớm đệ trình
Thịt Máu con ăn và uống mãi
Gia đình Công giáo đến cầu kinh
Hành Giang Sơn
TRẦM THIÊN THU
KÍNH LẠY THÁNH GIÁ
Thật vô cùng kỳ diệu
Thánh Giá Đức Kitô
Nhìn thấy rõ là yếu
Nhưng mạnh mẽ bất ngờ
Nó đem lại sự sống
Dù thấy chết rõ ràng
Nó đem lại sự sáng
Chứ không phải tối tăm
Thánh Giá sinh lợi ích
Đường dẫn tới Thiên Đàng
Nó không gây mất mát
Mà tạo ánh vinh quang
Thánh Giá – hai thanh gỗ
Ghép lại thành chữ Tình
Hướng thượng và cao cả
Nối kết mọi sinh linh
Chúa chịu các thương tích
Để chữa lành chúng nhân
Là những nguồn nước mát
Tưới gội các linh hồn
Xin kính lạy Thánh Giá
Nơi treo Đấng Ngôi Lời
Là Thiên Chúa Cứu Độ
Ban Nguồn Sống đời đời
Trầm Thiên Thu
KHIẾM THỊ
[Niệm ý Lc 6:39-42 ≈ Mt 7:3-5]
Mắt to, mắt đẹp, mắt tinh
Rõ nhìn người khác, còn mình thì không!
Mắt to, mắt sáng, tỏ tường
Nhưng giống không tròng, nhìn đúng mà sai
Mù đời mà vẫn “ta đây”
Dắt mình chưa được, dắt ai mà đòi?
Mắt thì loạn, viễn, cận rồi
Lâu ngày không chữa nên đời mù luôn
Thà mù con mắt còn hơn
Mù đời thì chịu, vô phương chữa rồi
Bởi vì cố chấp khinh người
Giả nhân giả nghĩa, giả đời, lộng ngôn
Lộng ngôn rồi loạn ngôn luôn
Chứng mù mắt kéo cái mồm méo vênh
Mắt to, mắt đẹp, mắt tinh
Thế nhưng bị chứng thong manh thật rồi
Cho con biệt dược, Chúa ơi!
Chữa con khỏi chứng mù đời kẻo nguy!
Trầm Thiên Thu
THU LẶNG
Lá Thu rơi lặng tiếng buồn
Như sao băng báo linh hồn người đi…
Người đi chẳng nuối tiếc gì
Người còn ở lại sầu bi, nặng lòng
Trăm năm chưa trọn một vòng
Lá xanh mau úa, vội vàng khẽ rơi
Ca dao chưa kịp ru đời
Mưa Thu như lệ khóc người ra đi
Phận phàm nhân, kiếp ưu tư
Cầu xin Thiên Chúa thứ tha tội đời
Vẫn luôn cố gắng không ngơi
Mà sao còn nặng bờ vai thập hình
Bọt bèo thân phận mong manh
Ngày về không hẹn, một mình ra đi…
Trầm Thiên Thu
Đêm 6-9-2019
NGUYỆN ƯỚC
[Niệm ý Cl 3:16-17]
Ước chi lời Chúa Kitô
Trong hồn ai cũng đầy dư, dồi dào
Luôn phong phú cả sớm chiều
Thơm hương tin kính, tươi màu yêu thương
Tạ ơn Thiên Chúa hết lòng
Bằng lời thánh vịnh, bằng dòng thánh ca
Cùng nhau khôn khéo, nhân từ
Ân cần dìu dắt đường xa, đường gần
Cùng nhau cảm mến, tri ân
Tình yêu Thiên Chúa vô ngần bao la
Luôn nhân danh Chúa Giêsu
Nhờ Người mà cảm tạ Cha trên trời
Ước gì hiệp nhất mọi người
Thế giới tuyệt vời hạnh phúc bình an
Trầm Thiên Thu
Chiều 6-9-2019
SINH NHẬT HỒNG
Nhiệm mầu một đóa Hồng Thiêng
Thiên Chúa quan phòng, tiền định từ xưa
Là Trinh Nữ Maria
Sinh theo kế hoạch ý Cha trên trời
Để làm Mẹ Đấng Ngôi Lời
Ngôi Hai Thiên Chúa cứu loài phàm nhân
Kính mừng Đức Mẹ đầy ơn
Xin thương Nước Việt lầm than đã nhiều
Trầm Thiên Thu
Sinh Nhật Đức Mẹ, 8-9-2019
VỌNG NGUYỆT
Ngày sóc rồi ngày vọng
Luật Chúa từ ngàn xưa
Đêm rằm có trăng sáng
Đẹp nhất là Trung Thu
Soi ngày có ánh nắng
Soi đêm có ánh trăng
Soi đời có Thiên Chúa
Đấng duy nhất toàn năng
Bé chắp tay cầu nguyện
Xin Thiên Chúa ban ơn
Cho trẻ em Nước Việt
Vui sống đời mến tin
Khuôn trăng tròn vầng nguyệt
Mặt chị Hằng xinh tươi
Chú Cuội ngồi nhắm mắt
Bên gốc đa suốt đời
Bé thắc mắc hỏi mẹ:
“Chú Cuội ngủ, ai ru?”
Mẹ thì thầm tai bé:
“Con hỏi Trời nói cho!”
Trầm Thiên Thu
Mùa Thu – 2019
HOA THIÊNG TRÁI THÁNH
(Gl 5:22-23a)
Hoa quả của Thần Khí
Có chín loại diệu kỳ
Đơn sơ và giản dị
Nhưng cần thiết mọi khi
Ai cũng mong BÁC ÁI
Thương mình và yêu người
Niềm HOAN LẠC còn mãi
Vì tuân lệnh Chúa Trời
Được BÌNH AN thể xác
Nhờ thanh thản tâm hồn
Quên mình để NHẪN NHỤC
Vui phục vụ tha nhân
Đẹp thay lòng NHÂN HẬU
Sống độ lượng, TỪ TÂM
Lòng TRUNG TÍN tuyệt diệu
Giữa đau khổ sớm hôm
Không tranh giành, ghen tỵ
Bởi có đức HIỀN HOÀ
Khôn ngoan nên TIẾT ĐỘ
Tất cả vì Giêsu
Trầm Thiên Thu
Lễ Thánh Teresa Calcutta, 5-9-2019
KHÓ LÓ KHÔN
[Niệm ý Lc 6:27-38 ≈ Mt 5:38-48]
Yêu người thấy khó thí mồ
Yêu cả kẻ thù càng khó khăn hơn
Người không là bạn, không quen
Liếc nhìn một cái là phiền phức ngay
Lẽ nào đành chịu “bó tay”
Thế nên luôn phải cố ngày cố đêm
Không yêu thương mới là phiền
Bởi vì không thể được lên Thiên Đàng
Một xu tình phải trả xong
Nếu không thì chớ có mong ước gì
Trên thập giá, Chúa Giêsu
Xin Cha tha tội kẻ thù làm gương
Khó mà làm mới đáng công
Dễ dàng là chuyện bình thường mà thôi
Tự nhiên bản tính con người
Kiêu căng, ích kỷ, ghét ai ghét mình
Nhưng vì Chúa, giữ trọn tình
Thắng vượt chính mình mới đáng Chúa thương
Quyết tâm đi trọn con đường
Yêu Chúa tới cùng, yêu cả tha nhân
Kẻ thù cũng chẳng ghét ghen
Vẫn thương, vẫn xót, chẳng phiền, chẳng xa
Khó thương và khó thứ tha
Chính nhờ khó mới khôn ra thêm nhiều
Trầm Thiên Thu
NGƯỜI MẤT TÌNH CÒN
[Niệm ý Lc 15:1-32]
Gioan đến không ăn
Người ta bảo quỷ ám
Chúa cũng ăn cũng uống
Họ bảo “tay ăn chơi” [*]
Miệng lưỡi của loài người
Chẳng khác loài ma quỷ
Kiểu nào cũng nguyền rủa
Chẳng thỏa mãn phàm nhân
Mất gì cũng phải tìm
Dù là thứ nhỏ mọn
Vì cũng quý, cũng hiếm
Dù con vật, đồng tiền
Con người còn quý hơn
Vì được Chúa tạo dựng
Có hồn làm cho sống
Chẳng có gì sánh bằng
Thiên Chúa hằng xót thương
Dù là người tội lỗi
Sai lầm nên lạc lối
Phải tìm và đưa về
Tình Chúa quá bao la
Không có gì sánh được
Sám hối là có phúc
Chúa thương tha thứ ngay
Xin noi gương của Ngài
Luôn sống tình huynh đệ
Quan tâm và chia sẻ
Tình gia đình Giêsu
Trầm Thiên Thu
[*] Mt 11:19; Lc 7:34.
TỨ PHÚC, TỨ KHỐN
[Niệm ý Lc 6:20-26]
Phúc là can đảm sống nghèo
Nước Trời phần thưởng Chúa trao ân cần
Phúc là đói khổ, khó khăn
Đời sau sẽ được no ơn, phúc đầy
Phúc là nước mắt hôm nay
Mừng vui hớn hở ngày mai tươi cười
Phúc là vì Đức Chúa Trời
Bị đời oán hận, bị người ghét ghen
Khốn là sung túc mọi phần
Đời này đã được ủi an nhiều rồi
Khốn là no thỏa, sướng đời
Nay no, mai đói – rạch ròi trước, sau
Khốn là thanh thản sớm chiều
Để rồi phải khóc vì đau đời đời
Khốn là được chúc mừng hoài
Thế nên ảo tưởng, coi trời bằng vung
Trước sau gì cũng cánh chung
Ai khôn, ai khốn, tỏ tường ngay thôi
Bây giờ là “chuyện nhỏ” thôi
Ai khóc, ai cười – chuyện lớn lao hơn!
Trầm Thiên Thu
Chiều mưa sập sùi, 4-9-2019
TUYỂN CHỌN
[Niệm ý Lc 6:12-19]
Chúa lên núi – lặng và cao
Suốt đêm thức trắng nguyện cầu cùng Cha
Trước khi chọn các tông đồ
Ðiều quan trọng phải đắn đo rạch ròi
Lựa công việc, chọn đúng người
Bài sai sứ mệnh ngày mai họ làm
Nối dài sứ vụ Chúa truyền
Ra đi loan báo Phúc Âm mọi vùng
Cho muôn dân biết tỏ tường
Hồng ân cứu độ – Tin Mừng bình an
Từ khi lãnh nhận đức tin
Là khi rửa tội thành dân của Ngài
Thánh Linh đã ngự xuống rồi
Tin Mừng phải cố loan truyền
Chứng nhân sống động, ngày đêm không ngừng
Rằng Thiên Chúa, Đấng tín trung
Là Đầu và Cuối – xót thương trọn niềm
Trầm Thiên Thu
Sáng 4-9-2019
NHỊP THỜI GIAN
“Ngày nào có cái khổ của ngày ấy” (Mt 6:34)
Hoàng hôn buông rất nhẹ
Theo nhịp lặng thời gian
Dòng suy tư lặng lẽ
Theo làn gió mơn man
Có người bán vé số
Ngồi buồn bên vệ đường
Nỗi lo đè nỗi sợ
Chiếc xe vụt chạy ngang
Anh xe ôm dõi mắt
Nhìn khách lạ qua đường
Chị bán rong thắc mắc
Sao bán ế bất thường?
Ngày nối ngày đầy tháng
Ngày nào cũng như nhau
Bằng nhau, chẳng dài – ngắn
Xin Chúa giúp thương yêu [*]
Cuộc đời bao nỗi khổ
Sợ gần rồi lo xa
Mỗi ngày xin gặp Chúa
Thêm sức mạnh vượt qua
Trầm Thiên Thu
Chiều 3-9-2019
[*] Rm 14:5 – “Người thì cho rằng: ngày này trọng hơn ngày khác; kẻ thì lại nghĩ: ngày nào cũng như nhau. Trong thâm tâm, mỗi người phải có xác tín.”
LỒNG ĐÈN THÁNH GIÁ
Bé ngồi làm chiếc lồng đèn
Có hình Thánh Giá treo lên giữa nhà
Mẹ khen: “Bé khéo tay ghê
Lồng đèn lạ nhất Trung Thu này rồi!”
Bé cười, trông bé rất tươi
Lồng đèn Thánh Giá tuyệt vời quá đi!
Chưa ai làm thế bao giờ
Chắc là Chúa sẽ ban Quà Hồng Ân
Cầu mong cho các trẻ em
An vui, hạnh phúc, hồn nhiên, thật thà
Tâm hồn trong trắng, đơn sơ
Suốt đời có Chúa, sáng như trăng rằm
Trầm Thiên Thu
Trung Thu – 2019
VẸT
[Niệm ý Lc 6:6-11 ≈ Mt 12:9-14; Mc 3:1-6]
Ngày Sa-bát, việc xác kiêng
Nhưng đâu phải để ung dung chơi bời
Ngày thân xác được thảnh thơi
Để làm việc thiện, việc đời bỏ qua
Không mơ tới chuyện quỷ ma
Thôi gian ác, tránh lọc lừa, tà tâm
Cứu người là việc phải làm
Dù là ngày nghỉ, chớ phân bì gì!
Người ta đang gặp hiểm nguy
Mà còn lo luật cấm gì nữa đây?
Luật thông, khuyên giỏi, nói hay
Như vẹt nói hoài mà chẳng hiểu chi
Noi gương Chúa sống nhân từ
Là đừng cố chấp, kiêu kỳ, ác tâm
Trầm Thiên Thu
TOAN TÍNH ĐỂ BUÔNG BỎ
[Niệm ý Kn 9:13-18; Lc 14:25-33]
Cuộc đời bao chuyện lo toan
Tính hoài vẫn rối, tân toan thêm nhiều
Ngược xuôi từ sáng tới chiều
Có lúc phải liều cũng chẳng ăn thua
Cuộc đời khi ướt, khi khô
Chạy đi trốn mãi vẫn chưa thoát đời
Nghĩ không sâu, luận ngược xuôi
Nặng nề thân xác khiến chơi vơi hồn
Cát thân kéo trĩu tinh thần
Phân vân lo liệu, lo toan trăm bề
Dễ gì thoát khỏi ưu tư kiếp người
Chuyện gì tính cũng chẳng xuôi
Muốn mà chẳng được, ước rồi là mơ
Như cơn gió thoảng thổi qua
Nhẹ mà cũng khiến câu thơ gãy liền
Kiếp người nửa nhớ, nửa quên
Giằng co đủ thứ, vô duyên vui – buồn
Bỏ đi ắt sẽ nhẹ hơn
Cầu xin Chúa giúp thoát phần luyến lưu
Nếu không thì dễ mắc mưu
Quỷ ma giăng sẵn rất nhiều khắp nơi
Chúa Giêsu đã bảo rồi
Không từ bỏ hết, đừng đòi hỏi chi
Muốn từ bỏ phải buông ra
Không tranh giành với người ta quyền hành
Bỏ luôn cái lợi, cái danh
Thế gian mọi sự mong manh, đáng gì!
Lạy Thầy chí thánh Giêsu
Xin cho con chút “thuốc mê” của Ngài!
Trầm Thiên Thu
Chiều 2-9-2019
LUẬT và LỆ
[Niệm ý Lc 6:1-5 ≈ Mt 12:1-8; Mc 2:23-28]
Luật như là sợi dây cương
Khiến cho “ngựa chứng” đúng đường phải đi
Nhưng câu nệ nó hóa nguy
Giữ bên ngoài, chẳng có gì bên trong
Giả hình – có cũng như không
Xem chừng đứng đắn, đàng hoàng
Thế nhưng họ lại đi hoang giữa đời
Miệng cười ngọt xớt bao lời
Giấu con dao nhọn cũng lòi ra ngay
Tuân theo đúng luật, không sai
Nhưng ai đói khổ mặc ai, không cần
Hại người mà bảo làm ơn
Cướp phần từ thiện thì nhân từ gì?
Giữ theo luật chẳng giữ lề
Thứ lề luật ấy đáng gì mà theo?
Không tìm nghĩa luật ra sao
Chỉ lo hình thức thì nào có hay
Chúa không cần thứ luật này
Đừng bày lắm luật đọa đày đời nhau
Tự do nhờ luật thương yêu
Giúp nhau hạnh phúc sớm chiều mới hay
Chúa cần thứ luật lệ này
Để niềm tin mến từng ngày lớn lên
Luật nên tuân thủ vuông tròn
Nhưng có lúc cần thì phá lệ ngay
Trầm Thiên Thu
Sáng 2-9-2019
TAM BỘ
Tam bộ Danh Lợi Phú
Khiến người ta quay cuồng
Quên những người đau khổ
Đang khao khát tình thương
Tam bộ Danh Lợi Phú
Khiến người ta nhẫn tâm
Tham lam đủ mọi thứ
Môi trường cũng phá tan
Tam bộ Danh Lợi Phú
Khiến người ta dửng dưng
Chẳng quan tâm chi cả
Cái riêng lấn cái chung
Tam bộ Tin Cậy Mến
Luôn quan trọng vô cùng
Giúp con người thân thiện
Sống chân thành yêu thương
Xin thiết tha yêu Chúa
Quên mình vì ích chung
Thẳng thắn mà không sợ
Vì sự thật, công bằng
Trầm Thiên Thu
Ngày cầu nguyện cho môi trường, 1-9-2019
VÓC DÁNG THÁNG CHÍN
Hình như Tháng Chín rất mềm
Mền như nắm bột lên men nhiệm mầu
Hình như Tháng Chín biết đau
Suy Tôn Thánh Giá từ chiều Can-vê
Hình như Tháng Chín ưu tư
Vì lòng Đức Mẹ sầu bi lặng thầm
Hình như Tháng Chín bay lên
Theo Kinh Thánh ngọt dụ ngôn lạ lùng
Hình như Tháng Chín thênh thang
Giữa những con đường hẹp tới Trời cao
Hình như Tháng Chín đáng yêu
Thương người, mến Chúa hơn nhiều trước đây
Hình như Tháng Chín ngất ngây
Hồng ân Thiên Chúa tràn đầy khắp nơi
Trầm Thiên Thu
Khởi đầu Tháng Chín – 2019
TRĂNG TÌNH TUỔI THƠ
Trăng khuyết rồi trăng rằm
Trăng rằm rồi lại khuyết
Trăng mòn mà không hết
Tròn – khuyết mười hai lần
Đẹp nhất có một rằm
Giữa Thu miền Tháng Tám
Bé tung tăng với bạn
Vui mừng Tết Trung Thu
Tâm hồn bé đơn sơ
Chúa Giêsu yêu quý
Bé hồn nhiên hớn hở
Mọi người ai cũng yêu
Bé yêu mến Chúa nhiều
Là học hành chăm chỉ
Luôn vâng lời cha mẹ
Sống đẹp tuổi ngây thơ
Xin Chúa thương thai nhi
Giữ cho chúng sự sống
Ngăn chặn những người lớn
Không nhẫn tâm phá thai
Trầm Thiên Thu
THƯƠNG CUỘI
Cuội ngồi bên gốc cây đa
Ngàn năm thương nhớ, già nua nỗi niềm
Đếm hạt nhớ, đếm giọt quên
Trăng tròn rồi khuyết, Cuội phiền nỗi khuya
Cô đơn giữa khoảng hư vô
Loanh quanh bên gốc cây đa một mình
Lòng ai bạc bẽo, vô tình
Mà sao Cuội phải lặng thinh nỗi sầu?
Âm thầm tìm khúc ca dao
Tìm hoài không thấy, Cuội đau đáu lòng!
Đêm rằm trăng sáng mênh mông
Một mình Cuội cứ bước vòng gốc đa
Trăng soi bóng Nguyệt giữa khuya
Ầu ơ khúc ru ai ru nỗi đời…
Trầm Thiên Thu
Lm. GIUSE TRẦN VIỆT HÙNG
TIN MỪNG TRONG TUẦN
THỨ HAI, TUẦN 23 THƯỜNG NIÊN
(Lc 6, 6-11).
KHÔ BẠI
Bàn tay khô bại liệt lào,
Hội đường giảng dậy, Chúa vào bên trong.
Những người Luật Sĩ quanh vòng,
Các thầy Biệt Phái, đồng lòng dõi theo.
Số người bệnh hoạn đói nghèo,
Đến xin Chúa chữa, tin gieo trong lòng.
Vào ngày Sa-bát hằng mong,
Cầu xin ân phước, theo dòng thời gian.
Các thầy cấm cản lời van,
Tỏ lòng thương xót, Chúa ban ơn lành.
Việc làm phúc đức thi hành,
Giúp người cứu chữa, việc lành thực thi.
Rộng lòng Chúa rất từ bi,
Người tay khô bại, ai bì tình thương.
Những ai khó chịu vô phương,
Chúa thương ban phúc, tựa nương bên Ngài
THỨ BA, TUẦN 23 THƯỜNG NIÊN
(Lc 6, 12-19).
CHỌN GỌI
Suốt đêm cầu nguyện cùng Cha,
Tìm người nhiệt huyết, đi ra rao truyền.
Chọn mười hai vị thành viên,
Trở thành nồng cốt, lo chuyên vào đời.
Truyền rao chân lý ngàn đời,
Si-mon anh cả, gọi mời dấn thân.
Vì yêu Chúa chọn thế nhân,
Những người khiêm nhượng, canh tân cuộc đời.
Có người yếu đuối rụng rơi,
Giu-đa phản bội, đã rời Chúa đi.
Đám đông dân chúng phụ tùy,
Từ xa muôn lối, cùng quy tụ về.
Chữa lành bệnh hoạn bến mê,
Xua trừ ma quỷ, đưa về sống chung.
Tạ ơn Thiên Chúa vô cùng,
Yêu thương cứu chữa, bao dung tấm lòng.
THỨ TƯ, TUẦN 23 THƯỜNG NIÊN
(Lc 6, 20-26).
CHÚC PHÚC
Phúc thay nghèo khó ở đời,
Nước Trời chiếm đoạt, cho người tin yêu.
Phúc ai đói khát thiên triều,
No đầy hoan hỉ, lãnh nhiều ân thiêng.
Phúc người khóc lóc tội khiên,
Vui cười hớn hở, cõi thiên tìm về.
Người đời thù ghét tư bề,
Loại trừ phỉ báng, lời thề tín trung.
Reo mừng đón nhận bao dung
Chúa ban phần thưởng, thiên cung rạng ngời.
Khốn thay giầu có ở đời,
No nê đầy đủ, mọi thời vui say.
Vui tươi sảng khoái chốn này,
Mọi người ca tụng, hằng ngày thỏa thuê.
Công bình phân xử đuề huề,
Sáng danh Thiên Chúa, hưởng quê Nước Trời.
THỨ NĂM, TUẦN 23 THƯỜNG NIÊN
(Lc 6, 27-38).
THƯƠNG XÓT
Thi hành giới luật tình thương,
Làm ơn kẻ ghét, yêu thương kẻ thù.
Nguyện cầu chúc phúc đền bù,
Còn ai vu khống, xin tu, đừng phiền.
Ai mà vả má luân phiên,
Đưa thêm má trái, chịu liền thiệt thân.
Áo ngoài họ lột từng phần,
Áo trong đừng cản, ở trần hy sinh.
Ai đòi lấy của riêng mình,
Xin đừng đòi lại, giữ tình bà con.
Thực hành yêu mến vẹn tròn,
Điều gì con muốn, sắt son cho người.
Chúa thương mưa xuống cho đời,
Người hiền kẻ ác, gọi mời yêu thương.
Đừng nên xét đoán vô thường,
Thứ tha lỗi phạm, mở đường tội nhân.
THỨ SÁU, TUẦN 23 THƯỜNG NIÊN
(Lc 6, 39-42).
MÙ QUÁNG
Kẻ mù dẫn dắt người đui.
Cả hai rơi hố, biết lui đường nào.
Môn đồ kính trọng kẻ cao,
Tín trung hiếu nghĩa, tự hào trò ngoan.
Tông đồ học hỏi lo toan,
Tu thân hoàn hảo, chu toàn bản thân.
Mắt nhìn cái rác cận lân,
Cái đà không thấy, ở gần bên ta.
Để tôi lấy rác này ra,
Cái đà to tướng, trong xa mắt mình.
Giả hình giấu diếm vô tình,
Lỗi mình vấp phạm, chớ khinh tội người.
Xét mình đấm ngực mọi thời,
Ăn năn sám hối, từng lời dối gian.
Chúa thương giáo dục bảo ban,
Thứ tha tội lỗi, bình an tâm hồn.
THỨ BẢY, TUẦN 23 THƯỜNG NIÊN
(Lc 6, 43-49).
HOA TRÁI
Trồng cây mong trái trổ sinh,
Cây nào tươi tốt, hoa xinh trái vàng.
Loại cây trái xấu trong hàng,
Sinh ra đèo đọt, bẽ bàng đừng lo.
Trái thơm chín ngọt thơm tho,
Bỏ công vun tưới, vườn nho xanh rì.
Lòng người nhân đức từ bi,
Sinh hoa kết qủa, thực thi giới điều.
Ngước nhìn thượng giới cao siêu,
Thành tâm tu luyện, thiên triều ước mong.
Thực hành đức ái tinh trong,
Nghe lời Chúa dậy, giữ lòng kiên trung.
Xây nhà trên đá nền khung,
Mưa to gió lớn, vững cùng thời gian.
Lắng nghe lời dạy khôn ngoan,
Hoàn thành sứ mệnh, trao ban trong đời.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York