Thi Ca Suy Niệm Chúa Nhật II TN A
Thứ bảy - 18/01/2020 21:57
953
(Ga 1, 29-34)
CHIÊN THIÊN CHÚA
Đây Chiên Thiên Chúa cao vời,
Hạ thân giáng thế, làm người như ta.
Xin vâng thánh ý Chúa Cha,
Yêu thương chịu chết, thứ tha tội đời.
Hy sinh cao quí tuyệt vời,
Con Chiên gánh tội, ơn trời phúc ban.
Đến sau, có trước Gio-an,
Ngôi Lời muôn thuở, thánh nhan tỏ bày.
Gio-an làm chứng về Thầy,
Thực hành phép rửa, ơn này sẻ san.
Giê-su chính thật ơn ban,
Thánh Thần ngự xuống, tỏa lan trên Người.
Cứu nhân độ thế trên đời,
Là Con Thiên Chúa, diệu vời chí tôn.
Chữa lành thân xác linh hồn,
Tin mừng rao giảng, chính ngôn gọi mời.
Ăn năn sám hối cuộc đời,
Đổi thay cách sống, tới thời ân thiên.
Xót thương dung mạo dịu hiền,
Chúa ban phúc lộc, tội khiên xóa nhòa.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York.
Thánh Gioan Tẩy Giả giới thiệu Chúa Giêsu cho dân chúng: “Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa tội trần gian.” Có nhiều người thắc mắc hỏi rằng tại sao Gioan giới thiệu Chúa là Chiên Thiên Chúa, sao không giới thiệu đây là Con Thiên Chúa, đây là Đấng Cứu Thế. Lời giới thiệu của Gioan Tẩy Giả mang một ý nghĩa thần học và sự kiện của lịch sử cứu độ.
Thánh Gioan là con của một thầy tư tế, quá quen thuộc với công việc sát tế chiên dâng cúng trong đền thờ mỗi ngày. Trong lịch sử dân Do-Thái xưa, vào ngày Lễ Đền Tội, người ta bắt một con chiên không tì vết và đem đến cho vị tư tế. Vị tư tế đọc danh sách các thứ tội của dân chúng. Kêu gọi mọi người hãy sám hối. Sau đó, tư tế đặt tay trên đầu con chiên, ngụ ý trút hết các thứ tội trên đầu nó, rồi đánh đuổi nó vào sa mạc. Con chiên ấy được gọi là con chiên gánh tội.
Trong sách Xuất Hành ghi rằng tại đền thờ, các tư tế mỗi ngày sát tế hai con chiên làm của lễ toàn thiêu dâng Thiên Chúa để đền tội. Tiên tri Isaia trong bài ca về người tôi tớ đã nhắc đến con chiên hy sinh. Con chiên hiền lành bị đem đi xén lông và bị giết làm của lễ để gánh tội cho mọi người.
Khi dân Do-Thái đã định cư và có đền thờ, hằng năm vào dịp Lễ Vượt Qua, để tưởng nhớ Thiên Chúa cứu dân khỏi nô lệ người Ai-cập. Họ đã giết chiên tế lễ và dự tiệc ăn thịt chiên cùng rau đắng để tưởng nhớ những khổ đau mà dân chúng phải lao lực và làm nô lệ cho người Ai-cập.
Chúa Giêsu là Chiên Thiên Chúa. Ngài đã hy sinh chết thay cho đoàn chiên. Ngài chết để gánh tội gian trần. Ngài hy sinh dâng mình làm của lễ đền tội và hiến dâng thịt máu mình làm của ăn dưỡng nuôi hồn xác chúng ta.
Trong thánh lễ, chúng ta lập lại ba lần, lạy Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian, xin thương xót chúng con. Lập lại lần thứ tư lạy Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian, phúc cho ai được mời đến dự tiệc Chiên Thiên Chúa. Chúa Kitô đã hiến thân trên khổ giá để cứu độ chúng ta. Thánh Gioan là người đầu tiên làm chứng và ngài đã hy sinh cho sự thật này. Các tông đồ đã chứng kiến cảnh Chúa Chiên bị khổ hình, bị chết treo nhục nhã và đã sống lại vinh quang. Các ngài cũng đã xả thân làm nhân chứng cho Chúa đến giọt máu cuối cùng.
Mỗi người chúng ta được lãnh nhận bí tích Rửa Tội, chúng ta là nhân chứng. Chúng ta có bổn phận giới thiệu Chúa cho những ai còn ngồi trong bóng tối u mê sự chết. Xin Chúa cho chúng ta là những con chiên bổn đạo tốt lành và hăng hái trong việc sống và truyền đạo.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York.
XUÂN LY BĂNG
TÔI YÊU
“Der Wind pocht an mein Fenster
Und spicht vom lieben Gott” ( thơ Đức)
“Gió đánh vào cửa sổ,
Và nói với tôi về Thiên Chúa tốt lành”
Bình minh nắng đẹp tôi yêu,
Tơ trời óng ả mĩ miều bên song
Nhắc câu Tình Ái bên lòng
Chúa tôi thăm viếng tôi trong nắng vàng
Tôi yêu trăng đẹp mơ màng
Bên thềm run rẩy nhịp nhàng thâu canh
Trăng gieo một khúc Ca tình
Trái tim của Đấng Cực Lành yêu tôi!
Khi chiều về, tiếng xa xôi
Chông vàng buông đỗ từng hồi ngân nga…
Tôi yêu hợp tấu êm hòa
Nối hồn tôi lại với Cha trên trời.
Muôn chim ca hót muôn lời
Véo von trong cánh rừng đời tịch liêu
Hồn tôi say nhớ, tôi yêu
Quê tôi vạn cảnh diễm kiều trên kia!
Bao lần trong một đêm khuya
Rì rào tiếng gió bên kia song gài
Tôi yêu thổn thức ngậm ngùi
Vì trong tiếng gió là lời của Cha!
Tôi yêu ngàn vạn đóa hoa
Sắc hương ngào ngạt sơn hà điểm tươi
Hồn hoa thầm bảo hồn người
Rằng Thiên Chúa đã đời đời thương em
Tôi yêu nước chảy triền miên,
Sông dài biển rộng hát Duyên ngạt ngào!
Tình thương của Chúa Muôn Cao,
Mênh mông bát ngát lưỡi nào tung hô?
Mây chiều trước gió nhấp nhô
Không gian trầm lặng ráng tô màu vàng
Tôi yêu sau đám mây vàng
Du dương tiếng nhạc Thiên Đàng nhớ nhung!
Tôi yêu vẻ đẹp kiêu hùng
Trong muôn huyền bí núi rừng bao la!
Nhạc rừng ca: HỠI EM TA
Nâng lòng lên nữa với Cha trên trời.
…………………
Tôi yêu, yêu đến lọn đời
Trăm muôn cảnh vật chứa lời Tình ca
Tôi say hình ảnh lòng Cha
Ẩn trong vũ trụ bao la bến bờ!
Xuân Ly Băng, 1956
THẤP HÈN
Lời trần diễn ý cao xanh
Bút han run rẫy giấy mong manh buồn!
Tình Trời rộng mở ngàn phương,
Làm sao thu lại trong trương giấy này.
Trời cao thẳm lại đất dày,
Muôn muôn tạo vật chứa đầy huyền vi!
Thấp hèn tôi có hiểu chi,
Sao tôi cả dám đem ghi chép vào?
Sấp mình lạy Chúa muôn cao
Thơ con trần tục Chúa nào có chê?
Xuân Ly Băng, 1956
BÚT THẦN
“Nec lingua valet decere
Nec littera exprimere”
“Lưỡi không thể nói ra
Văn tự không thể diễn tả”
(ca vãn Jesu dulcis memoria)
Ai cho tôi bút thơ thần
Để tôi chép lại mấy vần thơ say
Sáng tinh sương mỗi một ngày
Lúc tôi rước Chúa đắm say phút giờ!
Đàn lòng rộn vạn tiếng thơ
Tràn lời Yêu Mến, Phượng Thờ vang vang
Thơ đâu có điệu nhịp nhàng
Vần đâu để hát Tình Vàng say sưa?
Những chiều nặng gió dây mưa
Quỳ bên ảnh mẹ mắt đưa dịu hiền
Ôi nguồn suối chảy bằng yên!
Miệng tôi há để ăn Duyên Mẹ lành
Hồn say men rượu thanh bình
Lời thơ Ý Nhạc lặng thinh nghẹn ngào!
Đêm đêm ngắm cảnh trăng sao
Lụa trời dệt nhớ nhung! Nào quê hương?
Chợ đời thất thểu ngàn phương,
Hồn tôi say nhớ Thiên đường xa xăm.
Ai cho tôi bút thơ thần
Để tôi diễn tả bao vần thơ Say...
Xuân Ly Băng, 1956
CHUÔNG CHIỀU
Chiều tàn trên bến cô liêu
Đò ngang thưa chuyến quán chiều vắng tanh!
Gió đưa hiu hắt trên cành
Đồng không sương bủa buồn tanh chim về!
Hồn chiều lên ý não nề
Buồn ơi! Xa vắng đê mê là buồn!
Bỗng nghe một tiếng chuông buông
Xa xôi tự tháp thánh đường nào đây?
Vang lên cao vút tầng mây
Rồi ngân nhè nhẹ như lay lắt lòng!
Tiếng êm nhạc gió rừng thông
Ru như tiếng trúc dịu trong chiều vàng.
Rồi tan trong gió mênh mang
Nhưng âm thanh đã nhịp nhàng trong tôi
Bắc cầu nối ý xa khơi,
Hồn tôi với lại Nước Trời xa xăm…
Xuân Ly Băng, 1956
SƠN CA LINH
TẾT VÀ MÙI HƯƠNG HOA CŨ
Quê mình thuở ấy,
Sau con nước “hăm ba tháng mười”,
Tất bật cho vụ mùa Đông Xuân xuống mạ.
Bọn trẻ chúng tôi,
Theo sau “bừa xốc”, “bừa răng” tranh nhau bắt cá.
Quần xăn quá gối,
Từng luống mạ xanh mẹ cấy trên đồng.
Gió xuyên bờ tre cùng giọt nắng xuân hồng,
Thi thoảng chiều về,
Lất phất hạt mưa phùn tươi xanh hàng dưa leo, luống cải.
Quanh mảnh sân quê,
Hàng vạn thọ mới trồng lá vương mùi ngai ngái.
Canh sao Tết nầy hoa nở đúng Mồng Một , Mồng Hai…
Rồi Tết ở quê tôi,
Vạn thọ nở đầy sân ngõ nhà ai,
Hoa mang sắc xuân từ đầu thôn cuối xóm.
Hoa nhoẻn miệng cười chào khách “đạp đất” nhà đến sớm,
Hoa nghiêm trang trên bàn thờ kính nhớ tổ tiên.
Hoa vàng tươi, rạng rỡ những nụ cười hiền,
Không chãnh chẹ, kiêu sa, chỉ một màu quê chân chất…
Khi chim én về, khi vạn thọ chớm bông là thấy Tết,
Nao nức lạ thường mùa Tháng Chạp quê tôi.
Râm ran khói lên, nhà ai đang “chạp mả” đây rồi,
Giữa đường lúa non xanh, bầy trẻ nhà ai khoe áo mới.
Chợ cuối năm, tiếng “trống ếch”, “trống chầu” nghe ơi ới,
Gạo nếp thơm, “đường muỗng” chờ bánh ít, bánh in.
Dẫu mái tranh nghèo miễn hoa nở tươi xinh,
Xuân vẫn thắm, vẫn nồng theo mùi hương vạn thọ.
Mùa xuân bây giờ,
Tìm lại chút màu hoa xưa sao quá khó,
Hoa chợ bán đầy
nhưng vạn thọ thưa vắng bên những đường quê.
Trời vẫn xanh, nắng vẫn đẹp, mà hình như én vẫn chưa về,
Không lẽ, chưa nghe thấy mùi hương và sắc vàng vạn thọ?
Sơn Ca Linh (Những ngày cuối năm Kỷ Hợi)
BỒ CÂU ĐÃ VỀ HAY “BÓNG CHIM TĂM CÁ” !
(Chút cảm nhận những ngày cuối năm Kỷ Hợi 2019)
Tháng Chạp năm nay,
Thế giới bỗng nặng nề
như đêm dài của thuở nào “Hồng thuỷ Nô-e”.
Hận thù chiến tranh,
Những tên lửa xé toạc khoảng trời đêm hoang mạc.
Vỡ vụn tàu bay, mấy trăm thường dân tan xác…
Và rồi, “quê hương chuột túi”
Ngọn hoả hào thiêu rụi điệp trùng muông thú, cỏ cây…
Đêm thôn Hoành, Đồng Xênh chưa kịp sang canh,
Hoả pháo, lựu đạn cay,
gót giày đinh…và những thân người đổ gục.
Nào có phải ai đâu, sao lại cứ phải nồi da xáo thịt ?
Như “Cụ Kình”, Bậc trưởng thượng, bóng cả cây cao,
Những ngày cuối năm,
Tưởng đâu được, bên cháu con, nhấp chén rượu đào,
Oái ăm thay, chết không toàn thây,
Bởi cháu con một lũ hổn hào của một thời mạt pháp!
Rồi lại nhớ câu chuyện,
Chuyện dòng sông Gio-đan bỗng một ngày dịu mát,
Có tiếng vọng từ trời và thấp thoáng bóng “Chim câu”.
“Hồng thuỷ” đã qua chưa ? Hay ta cứ vọng mãi dài lâu ?
Chim đã trở về với nhánh Ô-liu, hay lại vẫn “mịt mùng tăm cá”.
Ở ngoài kia, nghe nắng xuân đang bước về vội vã,
Mà sao trong hồn vẫn nghe nhịp bâng khuâng ?
Xin hãy bay về, Bồ Câu Thánh Linh, cánh én tin xuân,
Để sự sống, để tình yêu, để hoà bình…
Gieo mầm xanh trên mọi nẻo đường thế giới…!
Sơn Ca Linh
Lm. ĐAM KHUẤT DŨNG SSS
CON CHIÊN GÁNH TÔI
Cứu Độ tình thương Chúa đại ngàn
Làm sao đáp trả đủ cho cân
Kiên trì nhẫn nhục luôn vui sướng
Hiến tế hiền lành chẳng thở than
Cứu Chúa Ngài ban ơn thế giới
Con Chiên Đấng gánh tội trần gian
Khiêm nhường phục vụ nêu gương sáng
Mến chúa Yêu Người sống hỷ hoan
Lm. Đam Khuất Dũng sss
SN : CN II TN A Ga 1, 29 – 34
CẢM TẠ CHÚA XUÂN
Tân Niên Canh Tý đón chờ
Ngày đêm tán tụng tôn thờ tựa nương
Chúa Xuân vĩnh cửu tỏ tường
Tạo thành vạn vật tình thương cao vời
Tay Người chúc phúc khắp nơi
Rạng ngời đường lối sáng soi tâm hồn
Thời gian nguyện ước mỏi mòn
Đừng lo có Chúa chẳng còn chơi vơi
Quan phòng dõi mắt chẳng rời
Người cho phỉ chí cuộc đời ngất ngây
Nước Trời hạnh phúc mai này
Kiên trì vất vả gánh đầy chông gai
Đường đời ký thác lâu dài
Sắt son Trung Hiếu chẳng phai nhạt nhòa
Linh thiêng giây phút chan hòa
Hồng ân đổ xuống bao la dư thừa
Vui buồn ngày tháng dẫn đưa
Bao giờ đền đáp cho vừa cho cân
Lòng thành cảm tạ tri ân
Thứ tha lỗi phạm bao lần liêu xiêu
Chu toàn trách nhiệm sớm chiều
khấn điều may mắn với nhiều khát mong
Vui lên phó thác cậy trông
Mùa Xuân phúc lộc thêm lòng mến tin
Khôn ngoan càng thắm đậm tình
Thêm ân nghĩa Chúa an bình vui tươi.
Lm. Đam Khuất Dũng sss
HIẾU ĐẠO
Ca dao khúc hát chứa chan
Suối Nguồn Gốc Tổ tuôn tràn muôn năm
Con ơi ! ghi nhớ chuyên chăm
Tinh thần Đạo- Hiếu Việt Nam tinh ròng
Suốt đời con hãy khát mong
Đẹp lòng Thiên Chúa sống trong ân tình
Phúc thay ! hiếu nghĩa tôn vinh
Công thành dưỡng dục hết mình vì con
Cưu mang lo lắng hao mòn
Vâng lời khuyên bảo sắt son vững bền
Nguyện cầu Giỗ – Tết không quên
Chu toàn phụng dưỡng báo đền thơm danh
Chúa thương đổ xuống ơn lành
Tấm lòng con thảo chân thành kính dâng.
Lm. Đam Khuất Dũng sss
HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH
CÂU ĐỐI XUÂN
CANH TÝ CẦU MONG XUÂN HẠNH PHÚC
TÂN NIÊN NGUYỆN CHÚC TẾT AN BÌNH
XUÂN ĐẾN GIA ĐÌNH VUI HIỆP NHẤT
TẾT VỀ XỨ ĐẠO SỐNG YÊU THƯƠNG
TÂN NIÊN CHÚC TẾT TÌNH YÊU CHÚA
CANH TÝ MỪNG XUÂN CỨU ĐỘ CON
GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC SINH HOA TRÁI
XUÂN MỚI YÊU THƯƠNG NẢY HẠT MẦM
CANH TÝ CHÚC MỪNG PHÚC LỘC THỌ
TÂN NIÊN CẦU KHẨN XUÂN KHANG AN
GIA ĐÌNH MỪNG TẾT BÌNH AN ĐẾN
TỔ QUỐC ĐÓN XUÂN PHÚC LỘC VỀ
CHÚC TẾT THÀNH CÔNG MỌI ƯỚC NGUYỆN
MỪNG XUÂN ĐẠI THẮNG NHIỀU MAY LÀNH
KÍNH NHỚ TỔ TIÊN
CÔNG ƠN CHA MẸ HẰNG GHI NHỚ
HIẾU NGHĨA CHÁU CON CHẲNG NHẠT PHAI
ÂN NGHĨA SINH THÀNH HƠN ĐỈNH NÚI
BÁO ĐỀN DƯỠNG DỤC TỰA NGUỐN SÂU
Lm. Đam Khuất Dũng sss
Nt. BÍCH NGỌC
CHIÊN THIÊN CHÚA
“Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá
bỏ tội trần gian”. (Ga 1, 29)
Nhờ Ơn Chúa Thánh Thần soi chiếu
Thánh Gio-an giới thiệu cho dân
Đây Chiên gánh tội gian trần
Vì yêu nhân thế liều thân cứu đời
Người đã gánh mọi thời khắp chốn
Bao nhục nhằn cùng khốn nhân sinh
Con Chiên hiến tế chính mình
Xoá đi gánh nặng tội tình thế nhân
Người là Đấng Thánh Thần mạc khải
Từ lòng Cha dấu ái hạ sinh
Giê-su Con Một chí tình
Tôi Trung thực hiện công trình Cha trao
Chiên Thiên Chúa tuôn trào Bửu Huyết
Rửa hồn con băng tuyết sạch trong
Giục con mở rộng tấm lòng
Hy sinh cho Chúa hiệp thông với Người
Chiên Thiên Chúa Tình Yêu vạn thủa
Hoá Lương Thần nuôi sống thế nhân
Nhiệm mầu bánh thánh ẩn thân
Siêng năng lãnh nhận đáp ân tình Người
Chiên Thiên Chúa Gio-an làm chứng
Bằng niềm tin kiên vững không lay
Đầu rơi máu chảy tỏ bày
Giê-su là Chúa chết thay loài người
Ôi Tình Yêu cao vời khôn sánh
Chiên nhân hiền gánh tội trần gian
Đoàn Dân thánh Chúa hân hoan
Ca vang tình mến Thiên Đàng phúc vinh.
Nt. Bích Ngọc
HƯƠNG NAM
CON CHIÊN HÁT
Con chiên hát bài tình ca khiêm nhượng
Giai điệu trầm, đẹp âm hưởng dân gian
Lặng hơi xuân diệu khúc thánh rỡ ràng
Im tiếng hạ kỳ cung phàm tăm tối
Con chiên hát bài tình ca gánh tội
Sớm mai hồng đàn trẩy hội bên sông
Trời tưng bừng nhạc vọng chín tầng không
Đất chới với thơ reo mười phương viễn
Con chiên hát bài tình ca dâng hiến
Lời tình yêu khắp bốn biển vang xa
Ơn cho đi thân tinh tuyết ngọc ngà
Quà nhận lại lòng dửng dưng, tồi tệ
Con chiên hát bài tình ca sát tế
Nhục thể này nên của lễ toàn thiêu
Đẹp ý trời tuôn đổ phúc tình yêu
Vừa lòng đất hứng tràn ơn cứu rỗi
Xin tạ ơn Con Chiên hiền quá đỗi
Chết vì yêu, vì gánh tội đời con
Xin tiến dâng chút hơi thở ngày còn
Cùng Chiên Hát bài tình ca Thập Giá
Hương Nam
TÔI ĐÃ THẤY
Tôi đã thấy, đây Con Chiên Chiên Chúa
Gánh tội nhân gian, đi giữa trần gian
Thánh cao sang bỗng đày đọa tân toan
Phàm thấp kém nên điệu đà rạng rực
Tội tình phàm, thánh mang đi nhẫn nhục
Hồng phúc thánh, phàm nhận lại hân hoan
Không vì yêu, trời nào dám trao ban
Cả quí tử cũng không hề tiếc nuối
Tôi đã thấy một tình yêu đắm đuối
Mãi chạnh lòng chốn mê muội, lầm than
Ý chân tâm trải như nắng lụa vàng
Lời thiện chí tràn tựa mưa tơ thắm
Tôi đã thấy một tình yêu đẹp lắm
Đưa bàn tay khẽ chạm nỗi đau đời
Đôi mắt mù làm thơ lúc chiều rơi
Bàn tay bại nắn hình khi đêm xuống
Tôi đã thấy một tình yêu khiêm nhượng
Cúi sâu mình thờ phượng Chúa chí cao
Một đau thương máu hiến tế tuôn trào
Muôn hạnh phúc tình dâng trao vọt chảy
Tôi đã thấy một tình yêu điên dại
Yêu và yêu cho đi mãi vì yêu
Dẫu ai kia hờ hững muôn muôn chiều
Dù kẻ ấy dửng dưng vạn vạn thưở
Khi đã yêu, sẽ là thương và nhớ
Bất chấp đời một gánh khổ bi thương
Đến với nhau nâng chén đắng thê lương
Vui cùng cả chuốc ly tình say khướt
Tôi đã thấy người yêu tôi xa trước
Mà ngàn năm tôi chửa nói lời yêu
Quỳ khiêm cung xin khoan dịu thật nhiều
Lỗi tự phụ cậy thứ tha thái quá
Tôi đã thấy người yêu tôi đói lả
Cho thật nhiều nhận lại chẳng bao nhiêu
Con Chiên Thiên Chúa, thánh hóa tiêu điều
Phàm tục tử tôi, mỹ miều sáng láng
Hương Nam
THANH HƯƠNG
LẠY CHIÊN THIÊN CHÚA
Ôi Chiên Thiên Chúa, Ngài gánh cho con!
Đường trần nỉ non, thân nặng mỏi mòn
Ngày dại, ngày khôn, dãi dầu muôn nỗi
Cuộc sống vô thường, chẳng được nghỉ an
Ôi Chiên Thiên Chúa, Ngài sống bên con!
Đau khổ trần gian, luyện vững xác hồn
Thành đức hy sinh, thành gương khiêm hạ
Thành khúc nhạc tình, yêu thương chứa chan
Ôi Chiên Thiên Chúa, Ngài đã hy sinh!
Nhân loại văn minh, càng muôn tội tình
Là còn khổ hình, Chiên còn sát tế
Thánh Giá thuở xưa, giờ thêm dấu đinh
Lạy Chiên Thiên Chúa, Ngài đã thứ tha
Ngày tháng bao la, ơn Chúa hải hà
Đón nhận tình Ngài, sống đời nhân chứng
Trong gánh mưu sinh, Tin Mừng loan xa
Thanh Hương
TỰ TÌNH XUÂN
Anh có nghe, tiếng trở mình của gió?
Đưa hương về rung nhè nhẹ cánh mai
Đã phôi phai mầu đông trắng đêm dài
Xuân về, khắp ngõ xôn xao nắng ấm
Anh có thấy, quê hương mình đẹp lắm!
Bên dậu thưa ai chải tóc chiều hanh
Hong khô cả nia củ kiệu dưa hành
Cùng nhánh củi Mẹ đun xanh nồi bánh
Rơm rạ ủ nồng nếp thơm quang gánh
Bên lá dong khoe áo lụa mượt mà
Vẫn em, dịu dàng quảy gánh thướt tha
Cho kịp chiều ba mươi Me gói bánh
Xa quê lâu, có nghe lòng cô quạnh?
Ước ngày về vui tết mái nhà xưa
Hàn huyên quanh bếp lửa đón giao thừa
Reo tí tách lời tự tình đầm ấm
Anh có thấy xuân len mình trong nắng
Nhuốm cành đào mầu biêng biếc nhớ thương
Ngồi bên hoa, chợt ngẫm chuyện vô thường
Đến rồi đi, hợp rồi tan, quy luật!
Trong thôn, xuân đang chúc an trời đất
Ven sông, ai chờ vọng một chuyến đò
Thuyền ơi! chở dùm nhé những vần thơ
Đặt vào hồn người yêu thơ thi sĩ
Để xuân về mang thêm tình tri kỷ
Chén tiêu sầu đối ẩm giữa phù vân
Cách không gian, nhưng tâm nguyện thật gần
Sẽ thăng hoa nét đẹp người dâng hiến
Thanh Hương (những ngày giáp tết)
MIC. CAO DANH VIỆN
CON CHIÊN GÁNH TỘI
Con Chiên chẳng vướng tội tình
Hiến thân nên lễ tế sinh nguyên tuyền
Gánh muôn tội lỗi oan khiên
Vãn hồi sự sống trên miền dương gian
Con Chiên, Ánh Sáng muôn dân
Đem ơn Cứu Độ tận cùng muôn nơi
Phàm ai cầu khẩn với Người
Người ban ân sủng, ban đời bình an
Con Chiên tràn ngập Thánh Thần
Đẹp lòng Thiên Chúa vô vàn dấu yêu
Khiêm cung hiền hậu mọi điều
Làm nên của lễ ban chiều tiến dâng
Con Chiên mời gọi hiến thân
Sống làm nhân chứng Tin Mừng yêu thương
Đời ngôn sứ, dẫu đoạn trường
Nhưng tình yêu vẫn đăng đường lên ngôi
Con Chiên Con Một Chúa Trời
Vì yêu nên nỗi sống đời Chiên Con
Mic. Cao Danh Viện
HỒ GIANG A
NƠI TẾ SINH
Nơi tế sinh,
ấy bàn thờ
Lời kinh trầm lắng, hương thơ ngút ngàn
Con chiên vô tội, đa mang
Trên lò lửa mến ruộm vàng tiến dâng
Thay lời chúc tụng, tri ân
Là tình hy hiến toàn thân cho đời
Nơi tế sinh, chỗ tơi bời
Mù lòa, tù tội, tàn hơi, nghèo nàn
Một mùa thờ phượng sang trang
Chúa là ai ấy trong ngàn người dưng
Hoa vui, lá hát, cỏ mừng
Không gian nhã nhạc chín từng thơm hơi
Ô kìa góc bụi tanh hôi
Co ro kiếp khổ ấy nơi Chúa gần
Còn con? Vẫn ngại dấn thân
Nơi con thờ phượng phải ngần cao sang
Con quên Chúa ở bìa làng
Bên lề xã hội, đầu đàng ô nhơ
Nơi tế sinh, ấy bàn thờ
Lời kinh trầm lắng, hương thơ ngút ngàn
ả giang hồ
CON CHIÊN
Đi tìm cho được con chiên
Chết thay cho lão tuần phiên tội tình
Tìm hoài trong cõi nhân sinh
Vẫn chưa tìm được cứu tinh sẵn lòng
Ngờ đâu giữa buổi sầu đông
Có người nghèo khổ chia đồng xu đôi
“Sống đi ! Đừng vội qua đời
Dẫu là một chén cầm hơi cũng mừng”
Ngờ đâu, trong thoáng ngập ngừng
Mới hay đời lão chưa từng bẻ đôi
Hóa ra trong mỗi con người
Có ơn thánh sủng chuộc đời cho nhau
Tìm con chiên ở nơi nao
Chính trong lòng mến dạt dào Giê-su
Con Chiên Gánh Tội trần đời
Gánh ai chịu gánh cho người long đong
Cho con xin chút chạnh lòng
Biết chia, biết bẻ, cảm thông, dịu hiền
Cho con nên giống Con Chiên
Con chiên ngoan đạo hiến mình vì yêu
ả giang hồ
CON CHIÊN GIANG HỒ
Rừng chiều vắng,
một cõi riêng
Dường tim thoi thóp, con chiên giang hồ
Xì xầm trong đám lá khô
Một tên tục tử lõa lồ lâm chung
Tưởng như số tận kiếp cùng
Không ai nhớ tới lạnh lùng đời hoa
Tưởng rằng tan cuộc bôn ba
Về trong hư huyễn phôi pha nghìn trùng
Rừng chiều vắng, cõi uông mung
Phù vân từ giã, nhớ nhung tiêu điều
Cô liêu, tàn tạ, cô liêu
Còn ai điên dại tiếng yêu giang hồ
Nghe thương thân, lạnh huyệt mồ
Thương tro bụi, kiếp tội đồ về không
Đâu đây nhạc ngựa phiêu bồng
Cỗ xe tiễn biệt ánh hồng xuân xưa
Một đời sương nắng gió mưa
Chiều trong rừng vắng lưa thưa giọt sầu
Còn ai nữa, gọi tên nhau
Thôi thì cứ để về đâu cứ về
Giang hồ nào có làng quê
Có chăng mấy cõi não nề bi thương
Bỗng nghe có tiếng lạ thường
Tiếng Chiên, cảm cảnh, tỏ tường, mùi chiên
Con Chiên khiêm hạ dịu hiền
Từ bi cúi xuống, vác liền lên vai
Ôi khoan thay! Ôi nhân thay!
Giã ngày rừng vắng, về ngày Thánh Đô
ả giang hồ
HÃY DỬNG DƯNG
Khi em còn nghĩ tới nỗi đau của mình
Hẳn em không còn thời gian
nhớ đến nỗi đau của người khác
Khi em còn lo cho tên tuổi mình
bay lên trời cao ngất
Hẳn còn dám nhớ tới ai
đang quì rạp dưới chân đời
Khi em vỗ ngực kiêu hãnh
mình đạo đức tuyệt vời
Cũng là lúc rẻ khinh
bao con người kia phàm phu tội lỗi
Khi em tự thấy mình
không có điều chi phải sám hối
Cũng là lúc em đòi hỏi ai kia
phải đấm ngực ăn năn
Nếu chuyện ăn ngon mặc đẹp
là chuyện em phải bận tâm
Thì làm sao
em để lòng tới đám bần dân đói ăn, rách rưới
Nếu em phải ghét cay ghét đắng
người hay chê hay chửi
Thì đến bao giờ
em mới mở lời ca ngợi được ai
Thôi nhé em !
Hãy dửng dưng
trước nỗi đau, bệnh tật, bất hạnh của chính mình
Nhưng đừng dửng dưng
trước nỗi đau, bệnh tật, bất hạnh của người khác
Hãy thản nhiên
trước khả năng, tên tuổi của mình với bao thành đạt
Đừng thản nhiên
trước nỗ lực hết mình của tha nhân
Thôi nhé em !
Nếu Con Chiên Thiên Chúa
chẳng chịu quên mình
Thì sẽ không có ai trên trần gian này
được Thiên Chúa nhớ đến
ả giang hồ
EM ĐAU
Em đau, còn có người đau
Buồn sầu còn có người sầu hơn em
Chỉ một vòng, góc phố quen
Em chưa đến nổi bạc đen kiếp người
Sao vắng chi, một nụ cười
Tiếc gì không mở một lời tạ ơn
Không bỏ đi, thói giận hờn
Trách trời, em có vui hơn chút nào
Chuồn chuồn đậu ở bờ ao
Bay vừa, bay thấp, bay cao tùy thời
Huống chi ái nữ Vua Trời
Sao không hiểu được ý Người yêu em
Chút đau, em sẽ dịu hiền
Nhớ người vật vã triền miên bên đời
Chút đau, quà tặng tuyệt vời
Cho em còn nhớ kêu trời, em đau!
ả giang hồ
BA CHUÔNG
LỄ DÂNG ĐẸP Ý CHA
TV 39
Nơi Chúa, con trông cậy
Với niềm tin sắt son
Chúa nghiêng về phía con
Nghe kinh cầu lời khẩn
Bài tình ca vô tận
Đặt vào miệng lưỡi con
Thơ thờ phượng kính tôn
Ca mừng Danh Thánh Chúa
Hy lễ từ muôn thủa
Con chiên tơ thơm nồng
Mà Chúa không hài lòng
Thì nầy đây con đến
Làm con chiên tế hiến
Cả linh hồn, xác thân
Đền thay tội nhân trần
Chúa mỉm cười, vừa ý
…..
Lễ tế nào tuyệt mỹ
Hơn lễ thí mạng yêu
Làm con chiên dám liều
Động lòng trời, thương xót
Đắng cay thành dịu ngọt
Tội lỗi hóa phúc thiêng
Xin tạ ơn Con Chiên
Đã vì yêu, nên nỗi….
Ba Chuông
CÓ GÌ
Có gì lộng lẫy lắm đâu
Chỉ là hạt bụi bay mau về ngàn
Có gì hơn mảnh hồn hoang
Thoáng qua vò võ đêm tàn bơ vơ
Có gì là nhạc, là thơ
Bồng bông vô nghĩa trước bờ tử sinh
Có gì sạch, có gì tinh
Chỉ toàn gian dối tội tình nhớp nhơ
Có nhung gấm, có lụa tơ
Cũng như mây phủ bóng mờ xấu xa
Có gì cũng chỉ phù hoa
Một làn hương thoảng bay xa cuối trời
Đáng đâu ơn chuộc tội đời
Mà Con Thiên Chúa xuống nơi phàm hèn
Làm người, hóa kiếp con chiên
Bằng lòng sát tế lễ thiêng dâng trời
Cho con xin cảm tạ Người
Một mai hạt bụi về nơi vĩnh hằng
Ba Chuông
GÃ TUẦN PHIÊN
XUÂN TINH KHÔI TRONG EM
Bình bình trôi giữa dòng đời
Cũng thì xong một kiếp người trần gian
Cần chi nhức óc lo toan
Để lòng héo hắt lụy tàn sắc hương
Chỉ cần trọn một chữ thương
Đủ là hạnh phúc thiên đường tuyệt luân
Ngoài kia vừa chớm búp xuân
Trong em xuân đã vào tuần tinh khôi
Gã Tuần Phiên
THẾ KIÊN DOMINIC
TMCNA Thường niên 2
ĐÂY CHIÊN THIÊN CHÚA
(Cảm nhận, suy niệm Ga 1. 29-34)
Gio An trước một đám đông,
Chợt trông thấy Chúa nức lòng kính tin,
Thốt lên lời giới thiệu liền:
“Đây Chiên Thiên Chúa, Chiên Hiền Cứu Tinh”
Lời minh chứng Gio An Tẩy Giả
Đã truyền lan khắp cả toàn cầu
Tin Mừng cũng đã in sâu,
Vào lòng tín hữu nhiệm mầu Cứu Tinh.
Làm nhân chứng, sức mình sao đủ,
Chúa tác thành, cổ vũ thường xuyên.
Nhớ rằng có Chúa ngự bên
Lắng nghe tiếng Chúa uy quyền vô song.
Trong Thánh Lễ: Đây Chiên Thiên Chúa
Nhắc cho ta ơn Chúa Cứu Tinh
Và Mình Thánh Chúa Cực Linh
Dưỡng nuôi tín hữu trường sinh muôn đời.
Thế Kiên Dominic
Câu đối
MỪNG XUÂN CANH TÝ
CANH TÝ HIÊN NGANG THAY KỶ HỢI,
MÙA ĐÔNG THẦM LẶNG NHƯỢNG MÙA XUÂN.
NĂM CHUỘT TỚI RỒI QUYẾT TÂM RỜI QUÁ KHỨ,
TUỔI HEO ẨN DẠNG NGƯỠNG VỌNG SÁNG TƯƠNG LAI.
PHÚC ĐỨC TỔ TIÊN THIÊN NIÊN CÒN SÁNG TỎ,
HỒNG ÂN THIÊN CHÚA MUÔN THUỞ CHẲNG MỜ PHAI.
NẾP SỐNG ÁI NHÂN ĐỢI TRÔNG XUÂN VĨNH CỬU,
NIỀM VUI ĐOÀN KẾT AO ƯỚC TẾT QUANH NĂM.
HƯỞNG TẾT BA NGÀY, GIA ĐÌNH ĐẦY HẠNH PHÚC
VUI XUÂN MẤY THÁNG, XÃ HỘI RẠNG THANH BÌNH
MẶC KHÁCH THƯỞNG XUÂN VUI XƯỚNG HOẠ
TAO NHÂN MỪNG TẾT THOẢ NIÊM VẦN.
Thế Kiên Dominic
CHÚC XUÂN CANH TÝ
Năm mới chúc Xuân
Nội ngoại, xa gần
Lân bàng, khu phố
Dào dạt phúc ân.
Năm mới chúc Xuân
Kẻ lạ, người thân
Giầu nghèo, cao thấp,
Giai cấp chẳng phân
Năm mới chúc Xuân
Hồn xác đôi phần
Tu thân, tích đức,
Vững giữ lòng nhân
Năm mới chúc Xuân,
Lao động chuyên cần
Sự nghiệp tiến triển
Mạnh Nước , giầu dân.
Năm mới chúcXuân
Nếp sống nhân trần
Theo nền Văn Hóa
Trọn Mỹ Thiện Chân
Năm mới chúc Xuân
Lướt thắng phù vân
Vào nơi vĩnh phúc
Hưởng Tứ Thời Xuân…
Thế Kiên Dominic
XUÂN LỮ KHÁCH
(Tín hữu mừng Xuân Canh Tý)
Hết thời, Heo mập: tủi bò đi.
Chú Chuột tung tăng: tót nhảy về.
Nếp sống dân gian thay đổi mãi,
Quyền năng Tạo Hóa chẳng suy vi.
Xuân về : cơ hội thêm công đức,
Tết đến: ngày vui đủ tiện nghi.
Lữ khách thưởng Xuân, đầy ngưỡng vọng,
Quê Trời vĩnh phúc, sớm hồi quy…
Thế Kiên Dominic
GIUSE NGUYỄN VĂN SƯỚNG
TIỀN HÔ MỘT THUỞ TRUYỀN RAO
Hai ngàn năm lẻ đã qua
Bao ngàn năm nữa nhạt nhòa về sau
Trần gian vẫn cứ khổ đau
Phù hoa dối trá vàng thau mịt mờ
Trăm năm rồi cũng bến bờ
Bến nào bến thật mong chờ khát khao
Tiền Hô một thuở truyền rao:
“Đây Chiên-Thiên-Chúa muôn cao cứu đời”
Tin Mừng trọng đại mọi thời
Mặt Trời công chính soi ngời thế gian:
“Đây Chiên-Thiên-Chúa cao ngàn
Đây Đấng-Cứu-Độ Trời ban thế trần”
Hai ngàn năm đẫm Hồng ân
Bao ngàn năm nữa lần khân lạ lùng
Lòng Trời dù rất bao dung
Ngày nao cửa đóng khốn cùng khóc than.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
XUÂN TRẦN CHÓNG VÁNH
Giao thừa còn thấy xôn xao
Đầu năm buồn gợn nao nao! Đời mà
Thêm xuân thêm tuổi, ái chà!
Xế chiều mệt mỏi cái Già tha ai!
Xuân về, hoa cúc hoa mai
Xuân đi mai, cúc tàn phai còn gì
Ngày nào còn bé tỉ ti
Giờ đà nội, ngoại, biệt ly cũng gần!
Thiên thai Lưu, Nguyễn chuyện thần
Mùa đào ròng mãi chưa lần tàn phai
Xuân trần chóng vánh sớm mai
Nhắc lòng hoài vọng Thiên thai xuân Trời
Thêm xuân chồng chất tuổi đời
Nặng buồn xác trọc nhẹ vời hồn thanh
Đức Tin dẫn lối tín thành
Vĩnh hằng khát vọng cõi lành xuân Thiên.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
TỪ THANH HÀ
TÔI ĐÃ THẤY GÌ?
Ga1, 29-34
“Tôi đã thấy: Đấng Thiên Chúa tuyển chọn”
Đã vào đời và xóa tội nhân gian
Được phong vương với quyền bính trào tràn
Từ nơi Cha và qua hơi Thần Khí
Ngài là Đấng đầy quyền uy thượng trí
Sẽ canh tân bộ mặt của địa cầu
Và đổi mới cảnh sinh hoạt năm châu
Diệt trừ hết những xấu xa tội lỗi
Đi khắp nơi truyền mọi người sám hối
Loan Tin Vui Nước Trời đã tới gần
Qua thập giá Ngài gánh tội muôn dân
Và quảng đại ban hồng ân cứu chuộc
Đường Ngài đi chông chênh con dốc ngược
Trạm cuối cùng hiến tế trên đồi cao
Xác thân treo và cạn kiệt máu đào
Đã trao hết cho người phàm dưới thế
Ôi Thiên Chúa tình Ngài như trời bể !
Vì chúng con, đã chầp nhận mọi điều
Không chi khác ngoài hai chữ Thương yêu
Chấp nhận chết cho chúng con được sống
Mở mắt cho hầu nhìn xa suy rộng
Đâu Sự thật, Sự sống và Con Đường
Đầy tình tự và tràn ngập hoa hương
Tuy nhỏ hẹp, chính nẻo về thiên quốc
Nơi chúng con bấy nay hằng mong ước
Được tôn vinh và diện kiến thiên nhan
Cho chúng con niềm mơ sớm thành toàn
Kính lạy Chúa, chúng con thờ lạy Chúa
Từ Thanh Hà
NGƯỜI CÓ TRƯỚC TÔI
Quả thật người có trước tôi
Làm sao thể xứng cởi giày Ngài mang
Chính đây là Chúa cao quang
Ban ơn cứu độ cho hàng thứ dân
Từ trời Ngài xuống gian trần
Đớn đau chấp nhận thập phần đắng cay
Bởi Ngài thương xót dân này
Mất nguồn sự sống khỏi tay Chúa trời
Bởi nghe con rắn kêu mời
Phù vân ấy bả hại đời cháu con
Hư xác và mất luôn hồn
Không còn nhớ Đấng càn khôn tác thành
Ưa lợi hão, chuộng hư danh
Chẳng qua ấy thứ mong manh, mỏng dòn
Bề ngoài tạo dáng thoa son
Nhưng tâm mục rữa không còn ra chi
Chúa ơi xin hãy yêu vì…
Cho con biết sống và đi đúng đường
Qua Thần Khí Chúa yêu thương
Dẫn con chính hướng ngay phương trở về
Từ Thanh Hà
CHÚA LÀ MÙA XUÂN
Chúa chính Mùa Xuân của thế nhân
Lại cho quyền phép được thông phần
Đắng cay chia sẻ cùng muôn loại
Hạnh phúc hiệp thông mọi sắc dân
Trong Chúa con người tuy bé nhỏ
Với Ngài tạo vật chính hồng ân
Hôm qua, hiện tại và vô hạn
Chúa chính Mùa Xuân của thế nhân
Nay lại xuân rồi Cứu Chúa ơi !
Đổ tình yêu mến ngập lòng người
Tìm về bến phúc theo đường sáng
Giải thoát cơn say của thế thời
Đã khiến chúng con thành tội phạm
Còn làm đồng loại hóa tay chơi
Không còn tưởng nhớ nguốn ân sủng
Ngài đã ban cho ấy chính “Lời”.
Từ Thanh Hà
SAO MAI
XIN CHO CON TRỞ VỀ
Ánh mắt nào đưa con hoang trở lại
Gục bên Người lời hối lỗi nghẹn môi
Chuỗi cuộc đời chỉ như áng mây trôi
Tình dị mộng - trái tim con nhức nhối
Đêm trở gió con sấp mình sám hối
Nghe không gian như ngừng thở rã rời
Tiếng lòng con sao lạc lõng chơi vơi
Hồn mệt mỏi theo dòng đời lầm lỡ
Tình yêu nào dành cho con rạng rỡ
Đôi tay nào rộng mở rất khoan dung
Yêu chiên lạc Người bước xuống tận cùng
Gánh tội tình, gánh đau thương nhân loại
Lời tình nào gọi con từ xa ngái
Mà âm thanh nghe êm ái diệu kỳ
Hãy cúi xuống hôn người cảnh hàn vi
Hãy giơ tay chạm vào ai bất hạnh
Xin cho con một chút thôi, sức mạnh
Bỏ lại đời những ích kỷ tàn hơi
Đem yêu thương kết hoa tâm tuyệt vời
Tiến dâng lên, tạ ơn Người Cứu Rỗi
Sao Mai Quảng Ngãi
XUÂN NGUYỆN CẦU
Mai vàng hé nở, xuân sang
Tiễn đưa năm cũ ngổn ngang nỗi sầu
Bao nhiêu ước nguyện qua mau
Ngã nghiêng sóng gió niềm đau cuộc đời
Thánh đường ru tiếng à ơi
Em quỳ ngắm Chúa sáng ngời yêu thương
Vòng tay ấm áp lạ thường
Mẹ ôm Con Trẻ hàng dương rì rào
Tiếng em nức nở nghẹn ngào
Chúa yêu hơn thể tình yêu Mộng-Hàn
Sao em nỡ vội sang ngang
Đi đàng tội lỗi nhân gian cơ cầu
Thời gian trần thế trôi mau
Xuân về chớm ngõ tìm nhau tình người
Em ơi tỉnh thức, em ơi
Cho tình thập giá sáng ngời hoa xinh
Xuân về nắng ấm phúc vinh
Gia đình đoàn tụ an bình yêu thương
Trần gian một cõi vô thường
Em dâng kính Chúa nén hương cuộc đời
Sao Mai Quảng Ngãi
VŨ THỦY
NGUYỆN ƯỚC ĐẦU XUÂN
Với tay hái một ánh sao
Lòng tôi nguyện ước biết bao ơn lành
Mong rằng cây cỏ còn xanh
Mong đôi mắt trẻ long lanh nụ cười
Mong cho dòng máu đỏ tươi
Chảy trong huyết quản con người nhân sinh
Mong sao mặt đất thanh bình
Mong sao mỗi sáng bình minh rạng ngời
Tôi mong ở giữa cuộc đời
Mọi con tim biết nói lời yêu thương
Giơ tay đón lấy ánh dương
Bàn tay tôi thoảng mùi hương ngọt ngào
Tình yêu đang ở trên cao
Hạ mình cúi xuống tràn vào tim tôi!!!
Vũ Thủy
AI CHỞ XUÂN VỀ?
...Ta lượm lặt bên đàng
Chút ngỡ ngàng mùa xuân
Cánh hoa lòng bâng khuâng
Dâng niềm vui khó tả
Cả bầu trời xanh hơn
Chân trời đang rộng mở
Gió chở xuân đang về
Tràn trề hương trong gió
Có chút gì ưu tư
Loang dần như cơn sóng
Chợt nóng cả linh hồn
Bồn chồn trong hơi thở
Ai đã chở xuân về
Cho muôn loài ấm áp
Ta nhấm nháp tình xuân
Nghe con tim rạo rực...
Vũ Thủy
SONG LAM
CON CHIÊN BÉ NHỎ
(Ga 1, 29-34) CN TN 2 A
Con muốn làm con chiên nhỏ bé thôi
Chạy lon ton khi chiều về tắt nắng
Thấp thoáng bóng ai xa trên đồng vắng
Vác chiên trên vai thong thả bước về nhà
Con muốn làm con chiên hiểu lòng Cha
Bao năm tháng qua giữa dòng đời hối hả
Biết bao người con đã ra đi vội vã
Để lại tình Cha hiu hắt một bóng hình
Con muốn làm con chiên đem lại niềm vui
Xuân tới đông qua hay nắng hạ
Bên lòng Cha vẫn đẹp màu hoa lá
Không tàn tạ phôi pha theo tháng ngày
Con muốn làm con chiên giữa vòng vây
Cùng với Cha bước trên đường thánh giá
Thập hình trên vai những bước chân rời rã
Dù đớn đau vẫn không ngại bước đi
Con muốn làm con chiên chiều biệt ly
Cùng Ngài sát tế máu đồi hồng loang tím
Giữa đất trời, hơi thở tàn, tắt lịm
Con Chiên tinh tuyền nên của lễ toàn thiêu
Song Lam
ANNA TERESA THÙY LINH
CHÚC TỤNG
CHÚA MUÔN XUÂN
C húc tụng Thiên Chúa, Chúa muôn Xuân
H ừng đông ca nguyện đến tàn canh
U yên nguyên tác tạo từ muôn thuở
C huyển vận càn khôn bởi Chúa Xuân.
T hương yêu đính ước với nhân trần
U ốn lượn rập rờn đàn bướm xuân
N gàn đoá mai đào bừng sắc thắm
G ió mênh mang trổi khúc tri ân.
C hân lý công bình toả đó đây
H anh thông phúc lộc thắm vơi đầy
U sầu không đượm vương lên mắt
Ấ m áp tình người hết đắng cay.
M ôi thắm tươi cười đàn bé thơ
U yên ương nồng ấm mối tình thơm
Ô ng bà cha mẹ an khang phúc
N ghĩa hiếu thuận hoà thoả ước mơ.
X uân kết huynh đệ nghĩa tương liên
U ống chung dòng sữa Mẹ thiên nhiên
 n Tình ngời sáng mùa xuân mới
N guyện chúc muôn đời Xuân Thánh Thiêng!
Anna Teresa Thùy Linh
HOÀNG TÂM
CN II - TN - A
Ga 1, 29-34
NGỢI CA CHÚA TÌNH YÊU
(Thể Ca Trù)
Tiên Tri giới thiệu Ngôi Lời:
"Đây Con Thiên Chúa, từ trời giáng sinh.
Chính Ngài là vị Cứu Tinh
Ánh quang chiếu tỏa cực linh diệu huyền."
Ngôi Hai Thiên Chúa, Đấng uy quyền
Khai lối mở trời, ban phước trọng.
Cứu độ đời, canh tân sự sống
Phục hưng thế giới đặng trường an.
Người không cải hối, sẽ tiêu tan
Chúa vẫn yêu, nhưng phàm trần gian dối!
Để hôm nay, chính Ngôi Lời gánh tội
Hãy ăn năn, hãy đến với Ngài mau.
"Đức Chúa Ngôi Hai, Đấng nhiệm mầu"
"Gio - An chứng thực, Ngài tiên báo"
Hồn tôi ơi! Hãy quay về chánh đạo
Lấp gồ ghề, khôi phục não tai ương.
Hãy tuyên tin, danh Đức Chúa tình thương
Tuân Phép Rửa, bước theo đường lối Chúa.
Chớ say sưa, đắm ngã vào ảo lộ
Hãy nghe Lời Hằng Sống, sửa tâm mê!
Dẫu bi ai, "đắng giã tật" qua khổ
Lòng Chúa Xót Thương, muôn thuở đợi chờ...
Đây hồn bé nhỏ tim thơ
Tiến dâng thành tín, thân thưa mỗi ngày.
Cho tôi biết tán tụng Ngài
Giới thiệu Danh Ngài, Đức Chúa tình yêu.
Hoàng Tâm
NHÃ KHÚC TÂN XUÂN
Nguyên Xuân, lộc biếc hé môi cười
Nắng mới, hoàng mai nở thắm tươi.
Nhã khúc tân niên hoà khắp nẻo
Cung mừng tiết nhật vọng muôn nơi.
Thiên nhan giáng phúc ngời gia đạo
Thánh đức thi ân vẹn nghĩa đời.
Hương sắc thiên nhiên trang điểm thế
Nhân tình, bác ái, sẽ lên ngôi.
Kính Chúc Thi Huynh, Thi Hữu:
Năm Mới An Khang, Thịnh Phước - Thi Ca Hiển Triển - Ân Thánh Dồi Dào.
Hoàng Tâm
MARIA THU SƯƠNG
CHIA SẺ YÊU THƯƠNG
Chúa ban cho con lòng tin, cậy, mến
Phải sẻ chia cho người khắp muôn nơi
Tin trung trinh, cậy bền vững, mến rạng ngời
Sống cho đi, hiến thân, vui phục vụ
Chồi yêu thương phải đươm mầm, hé nụ
Dâng cho đời niềm hạnh phúc bình an
Mở lòng ra tới tận cõi trần gian
Đón người vào lòng xót thương hào phóng
Nguồn thánh ân trào dâng muôn ngọn sóng
Sẽ tràn vào khoảng trống đã cho đi
Cứ trao ban mà chẳng thiệt thòi gì
Lại đầy ắp lòng từ bi vô tận
Xin giúp con luôn trung thành yêu mến
Từ hôm nay cho đến buổi tàn hơi
Dẫu có hy sinh, đau khổ, tơi bời
Cũng hạnh phúc xin dâng đời cho Chúa
Ngoài xa kia, mùa đông đang tàn úa
Trong lòng con vừa chớm nụ tầm xuân
Bởi tình yêu ôi sáng láng vô ngần
Tình yêu Chúa, là Mùa Xuân bất diệt…
Maria Thu Sương
THẢO KÍNH CHA MẸ
Không làm cha mẹ buồn lòng
Yêu thương, hiếu thảo từ trong ra ngoài
Nhớ điều cha mẹ mong hoài
Hết lòng mến Chúa, yêu người thiết tha
Anh em trên thuận, dưới hòa
Yêu thương gắn bó, mặn mà với nhau
Đói no, chia sớt u sầu
Phải năng thăm viêng`lúc đau, lúc phiền
Xóm làng tình nghĩa thiêng liêng
Cùng dòng máu đỏ nối liền tình thân
Dù đen hay trắng, thanh bần
Nghèo giàu, sướng khổ cũng ngần ấy thôi
Khi qua cuộc sống nổi trôi
Hai tay buông bỏ thôi rồi còn chi?
Hình hài một nắm cho đi
Mong linh hồn được Chúa ghi trên trời
Thương cha, kính mẹ nhất đời
Là danh, là phúc rạng ngời vinh quang
Ngày sau, Chúa thưởng Thiên Đàng
Mẹ Cha, con cháu hòa vang lời mừng…
Maria Thu Sương
HOÀNG CÔNG NGA
MỪNG XUÂN MỚI
Giá lạnh chần chừ giã biệt Đông
Mùa Xuân gieo cảnh sắc tươi hồng
Mơn man gió nhẹ vờn ong bướm
Lay động hoa thơm nở vạn bông
Cánh én chao nghiêng trời lộng gió
Đàn em đùa giỡn nắng ngây nồng
Thiên nhiên chuyển sắc mừng năm mới
Vạn vật hân hoan mở cõi lòng.
Hoàng Công Nga
VẦN THƠ CẦU NGUYỆN
Mỗi ngày con viết một bài thơ
Ý nghĩa nêu cao đức phụng thờ
Mến Chúa Yêu Người lòng sủng ái
Thứ tha hòa quyện dạ đường tơ
Lời Ngài soi tỏ nguồn chân lý
Thánh Thể mở lòng những giấc mơ
Chữ nghĩa đan xen tràn ý tưởng
Vần thơ cầu nguyện thỏa mong chờ.
Hoàng Công Nga
NHÌN LẠI CHUYỆN ĐỜI
Cuối năm rồi chuyện đời khép lại
Rũ bụi trần hướng tới ngày mai
Một năm mới đầy ắp tương lai
Đang mở ra với niềm hy vọng.
Cuối năm rồi còn gì trông ngóng
Chuyện cuộc đời đầy những ước mong
Điều tốt đẹp tuôn tràn cuộc sống
Những ưu tư giải nén nhẹ lòng.
Cuối năm rồi nhìn lại chuyện đời
Chuyện chính ta ăn ở với người
Có chỉnh chu làm người phải đạo
Có ngoan hiền trọng nghĩa ơn cao?
Một năm qua với những bộn bề
Lòng cảm nhận ơn nghĩa phủ phê
Nguồn hạnh phúc ngập tràn hơi thở
Giữa đời thường bao nỗi đam mê.
Cảm tạ ơn trên lòng ngưỡng mộ
Đã cho đời nhân nghĩa điểm tô
Lòng nhân ái giải trừ quan ngại
Đã cho ta hạnh phúc vô bờ.
Con chỉ là vật hèn nhỏ bé
Ngửa đôi tay ơn nghĩa chở che
Xin Tình Ngài ơn trên độ lượng
Xin bao dung vẹn nghĩa nhân hòa.
Hoàng Công Nga
HÌNH BÓNG THA NHÂN
Người nên khôn sau những lần vấp ngã
Khi chỗi dậy người mới chợt tỉnh ra
Mới học hỏi được những điều mới lạ
Ôi nỗi đau luôn trị giá vàng mười.
Ai cũng hiểu trải nghiệm quý ngàn lần
Trong cuộc sống dễ gì được phân thân
Sẽ vượt qua dù đường đời gian khó
Để trong tâm còn đọng lại lòng nhân.
Người hiểu thế nhưng lòng người đâu dễ
Bởi thế cho nên người chẳng phụ người
Trong vấp ngã luôn giữ nụ cười tươi
Biết tích lũy những gì là giá trị!.
Người lớn lên trong đau khổ phận người
Người kinh qua những giá trị cuộc đời
Điều đọng lại trong tâm là duy nhất
Trải nghiệm đường đời giá trị nhân sinh.
Người từng trải tâm hồn luôn thoáng đãng
Con mắt nhìn đời chẳng phải hoang mang
Những khổ đau trong đời người đọng lại
Niềm thứ tha mang ý nghĩa thiên đàng.
Ta yêu người vì bóng dáng hình hài
Đấng tạo dựng là tình yêu nối dài
Ôi Thiên Chúa chẳng cần đâu tìm kiếm
Ở nơi anh em trong cuộc trần ai.
Hoàng Công Nga
MÙA GIÓ CHƯỚNG
Tháng giêng về cơn gió chướng xoay vần
Tung đám lá thổi bay khắp đầy sân
Trời vần vũ chẳng định hình phương hướng
Kìa mùa Xuân đã lộ nét thanh tân.
Tháng giêng về trời hong từng đợt nắng
Nụ mai vàng chúm chím đợi mùa sang
Chờ Nguyên Đán bung cánh hoa sắc vàng
Ôi nàng Xuân kiêu sa đầy diễm lệ.
Ta đang đứng giữa quay cuồng gió chướng
Đời ngả nghiêng chợt thức giấc đêm trường
Mùa gió chướng đã về xoay muôn mặt
Nụ xuân thì hé nở ngát thơm hương.
Thời khắc cuối năm vạn vật chuyển dịch
Người về quê từ giã chốn thị thành
Mong bình yên mộng ước đạt ngay lành
Tình viễn xứ đem về quê trang trải.
Mùa Xuân mới nồng nàn ôi mong đợi
Tuổi hoa niên bao say đắm một thời
Người xa xứ tìm về nơi quê cũ
Thỏa tấm lòng mong đợi những ngày qua.
Mùa gió chướng về cùng với tháng giêng
Gieo xao xuyến nỗi niềm tự tình riêng
Mùa Xuân đến vạn vật như bừng tỉnh
Ánh quang hào tràn ngập tỏ linh thiêng.
Hoàng Công Nga
*Tại Bà Rịa – Vũng Tàu khi Xuân về, đồng thời cũng là mùa gió chướng.
HẠT BỤI VÔ THƯỜNG
Thân con hạt bụi vô thường
Lửng lơ trước gió Chúa thương gọi mời
Yêu thương chuyển hóa làn hơi
Làm người đứng giữa đất trời bao la
Dòng thời gian bỗng nở hoa
Điểm tô năm tháng chan hòa lời yêu
Say sưa trong gió những chiều
Hưởng nguồn ân thánh mỹ miều lộc ban
Ơn trên đổ xuống đầy tràn
Bụi tro bỗng chốc chứa chan nghĩa tình
Giữa nguồn ân điển Phục Sinh
Hồng ân vĩnh cửu sinh linh khải hoàn
Làm người trong nỗi hân hoan
Tràn muôn ân sủng vẹn toàn yêu thương.
Hoàng Công Nga
ĐINH VĂN TIẾN HÙNG
THÁNH GIA MỪNG XUÂN
“ Thực sự không có gì có thể tốt lành và hiệu quả hơn với gia đình Ki-tô giáo khi suy niệm về mẫu gương Thánh Gia bao gồm các nhân đức gia đình “
( Lời Đức Giáo Hoàng Leo XIII )
Trong nhà vang tiếng Trẻ kêu Cha,
Bạch Huệ mừng Xuân đủ cả nhà.
Phấn khởi Mẫu Thân nơi trần thế,
Kiên cường Dưỡng Phụ chốn phong ba.
Một nhà đoàn tụ vui Xuân Mới,
Ba Đấng quây quần đẹp Thánh Gia.
Ngào ngạt toả hương mùi Huệ Trắng,
Ngoài vườn ríu rít tiếng chim ca.
Đinh văn Tiến Hùng
TRẦM THIÊN THU
TÌM TẾT XEM XUÂN
Ai bảo Xuân là Tết?
Chữ viết chẳng như nhau
Thật kỳ diệu tiếng Việt
Ngoại ngữ chẳng có đâu
Ai vẽ Xuân là Tết?
Tết đỏ mà Xuân xanh
Hai màu sắc trái ngược
Vẫn hòa hợp, an lành
Ai gọi Xuân là Tết?
Khiến người mệt mỏi nhiều
Xuân về là có Tết
Mệt mà vẫn đáng yêu
Ừ, thì cứ ăn Tết
Dẫu chẳng được bao nhiêu
Cái bụng chắc sẽ mệt
Nhưng Xuân luôn cười nhiều
Trầm Thiên Thu
Xuân Canh Tý – 2020
NHÁNH ĐỜI TRĨU HẠT
[Niệm ý Mc 3:13-19 ≈ Mt 10:1-4; Lc 6:12-16]
Đồng lúa chín vàng ươm
Thợ gặt không chỉ thiếu
Mà tay nghề còn yếu
Thợ giỏi, xin Chúa ban
Cầu Ngài ban Thánh Thần
Cho các vị truyền giáo
Ban nhiều ơn thiên triệu
Cho Giáo Hội khắp nơi
Lúa chín vàng ươm rồi
Những nhánh đời trĩu hạt
Xin Chúa sai thợ gặt
Thu gom về cho Ngài
Trầm Thiên Thu
XUÂN TĨNH LẶNG
Mùa Xuân lặng lẽ giữa đời
Bám vào cành Tết cho người đón Xuân
Có nhiều người vẫn lặng thầm
Tìm không thấy Tết nên buồn quạnh hiu
Mùa Xuân lặng giữa ưu sầu
Biết bao hoàn cảnh chịu đau nỗi đời
Xin thương xót, lạy Chúa Trời
Ban cho họ có nụ cười Mùa Xuân
Trầm Thiên Thu
Xuân Canh Tý – 2020
KIẾP BẠC
Cả đời Chúa Giê-su
Chỉ nhắm một mục đích
Chỉ một điều duy nhất
Là làm trọn ý Cha
Ngài thao thức mong chờ
Cho đến giờ khắc đó
Để thực hiện Thánh Ý
Chứ không theo ý mình
Còn chúng con bạc tình
Sống kiêu kỳ, ích kỷ
Chỉ tìm vui trần thế
Cho thỏa mãn cái tôi
Chúng con thật là tồi
Chẳng quan tâm việc Chúa
Đôi khi còn cố ý
Muốn chống lại Ý Cha
Ôi, lạy Chúa Giê-su
Xin ra tay sửa lại
Sự lệch lạc ngu dại
Của phàm nhân chúng con
Xin ban thêm trí khôn
Để chúng con hiểu biết
Rằng con đường hạnh phúc
Là thi hành Ý Cha
Trầm Thiên Thu
XIN CHỮA LÀNH
[Niệm ý Mc 2:1-12]
Xin Chúa thêm đức tin
Và thổi bùng lửa mến
Thúc giục con mau mắn
Đến với lòng xót thương
Con chân thành xin dâng
Lòng khiêm nhường sám hối
Xin thứ tha tội lỗi
Đã bao lần vấn vương
Xin giúp con siêng năng
Lãnh nhận Thánh Thể Chúa
Để hồn luôn sống khỏe
Mạnh mẽ và bình an
Xin Chúa thương chữa lành
Các bệnh và các tật
Cho con khỏi bại liệt
Được sống trong Tình Cha
Ở nơi gần, chốn xa
Có bao người bệnh tật
Hy vọng như cạn kiệt
Xin Chúa thương chữa lành
Trầm Thiên Thu
CHỮ AN
Chữ AN ai cũng rất cần
Nhất là ngày Tết, khi Xuân mới về
Muốn AN lòng phải AN cư
AN khang, AN lạc, AN hòa, AN nhiên
AN tâm, AN thái, AN thần
AN nhàn, AN hưởng, AN toàn, AN sinh
AN vui, AN phận, AN bình
AN lành, AN dưỡng, AN ninh, AN bài
Xuân thương AN ủi mọi người
Tết mai AN nghỉ Nước Trời vĩnh sinh
Tạ ơn Thiên Chúa uy linh
Vẫn mãi thương tình nhân loại chúng con
Trầm Thiên Thu
Canh Tý Tết – 2020
XUÂN HỒNG
Tết thắm tình Xuân, thế giới mong
Cho dù cuộc sống có sầu vương
Niềm tin giữ vững – lòng thanh thản
Đức ái chan hòa – dạ xót thương
Tiếng hát âm vang như lễ vật
Lời kinh thánh thót tựa trầm hương
Giao thừa khấn nguyện lời Kinh Thánh
Phúc Lộc đầu Xuân đẹp sắc hồng
Trầm Thiên Thu
Miền Xuân Canh Tý – 2020
BÀN TAY NĂM NGÓN
[Niệm ý Mc 3:1-6 ≈ Mt 12:9-14; Lc 6:6-11]
Bàn tay năm ngón còn nguyên
Vậy mà không thể cầm lên vật gì
Bàn tay năm ngón cứng đờ
Nhưng liền được Chúa Giêsu chữa lành
Ác nhân tỏ vẻ bực mình
Vì ngày sa-bát, việc lành cũng kiêng
Đúng là Biệt Phái tầm thường
Cái cần không giữ, cãi ngang bướng hoài
Chu toàn lề luật là hay
Nhưng câu nệ quá hóa sai lầm liền
Chúa Giê-su đến thế gian
Ngài không phá luật, kiện toàn mà thôi
Làm tăng ý nghĩa luật đời
Cố giữ Luật Trời mới tuyệt vời hơn
Ngón tay ai cũng có năm
Ngón dài, ngón ngắn, hoàn toàn khác nhau
Trách người khác bởi tự kiêu
Tưởng mình công chính nên khều chân nhau
Trái tim xơ cứng còn đâu
Còn khốn hơn nhiều những kẻ bại tay
Trầm Thiên Thu
TÌNH XUÂN
Xuân đem đến niềm vui
Mong mọi người hạnh phúc
Bớt lo âu, cơ cực
Cùng ăn Tết hân hoan
Xuân đem đến niềm tin
Mong mọi người vững dạ
Có Chúa và có Mẹ
Hằng chăm sóc, đỡ nâng
Xuân làm nở mai vàng
Huy hoàng màu hy vọng
Xuân đem đến sức sống
Cho con người vươn lên
Xuân là dịp để quên
Những hờn giận, phiền muộn
Xuân là thôi trách oán
Nhẹ lòng nhờ thứ tha
Xuân nhỏ mà Tết to
Trải dài từ ngoài ngõ
Trong nhà cười rộn rã
Ngọt mứt, thơm bánh chưng
Xuân đến cho Tết mừng
Sum vầy đầy năm mới
Chúc mừng nhau hai tuổi
Tuổi đời, tuổi tâm linh
Xuân một cũng là một Xuân
Vì mùa Xuân chỉ có một
Tết ba không là ba Tết
Nhưng là Tết có ba ngày
Trầm Thiên Thu
Cõi Giêng – 2020
LỬA GIA ĐÌNH
Tình yêu rất mỏng mảnh
Như hai chiếc que diêm
Một anh và một em
Cháy nóng hay tắt lạnh?
Lửa tình yêu lấp lánh
Hôn nhân ấm gia đình
Thắp ánh lửa hy sinh
Soi sáng mọi góc tối
Lửa có thể thiêu rụi
Vì lửa cháy hờn ghen
Khiến gia đình cháy đen
Cả nghĩa đen, nghĩa bóng
Lửa cháy mà không sáng
Vì không phải lửa tình
Không hiệp nhất gia đình
Vì thiếu tình yêu Chúa
Gia đình là ngọc quý
Không gì có thể hơn
Hơi ấm phải giữ gìn
Đừng để lửa tình tắt [*]
Trầm Thiên Thu
Sáng 13-01-2020
[*] “Hãy duy trì SỰ ẤM ÁP GIA ĐÌNH, bởi vì sự ấm áp của cả thế giới cũng không thể bù đắp sự ấm áp gia đình.” (Thánh LM Charbel Makhlouf, OLM, 1828-1898)
XUÂN LO TẾT BUỒN
Xuân xưa nay quá xa rồi
Tết giờ còn đó mà bồi hồi lo
Không lo về chuyện đói no
Cũng không lo chuyện con bò trắng răng
Ngày xưa Xuân đến huy hoàng
Ngày nay Tết đến hoang mang nhiều điều
Xuân quan tâm tới Tết nhiều
Chỉ lo Tết thiếu tình yêu con người
Xuân xưa nay quá xa rồi
Tết giờ còn đó mà bồi hồi lo
Xin thương, lạy Chúa Giê-su
Cho dân Việt bớt nỗi lo kiếp người
Trầm Thiên Thu
Canh Tý – 2020
ĐẤNG XÓA TỘI ĐỜI
[Niệm ý Ga 1:29-34]
Ðây là Chiên Thiên Chúa
Ðấng xóa tội trần gian
Như chiên bị sát tế
Để chuộc tội thế nhân
Rắn đồng ngày xưa đó
Được Mô-sê treo lên
Như rắn thần kỳ lạ
Ai nhìn lên khỏi liền
Chúa Giêsu chịu chết
Để cứu chuộc loài người
Ngài đích thân xuống thế
Ban sự sống cho đời
Con chiên không la lối
Chịu đựng mọi đớn đau
Chiên Thiên Chúa vô tội
Bằng lòng chết vì yêu
Trầm Thiên Thu
TẾT ẤM
Đầu Mùa Xuân là Tết
Cái lạnh Đông đã qua
Xuân về cho Tết ấm
Hòa âm khúc tình ca
Tết thên quen, chẳng lạ
Không xa mà rất gần
Ở đây và ở đó
Giữa gia đình, người thân
Tổ ấm không thể lạnh
Thế mới là gia đình
Luôn phải có hơi ấm
Là nhường nhịn, hy sinh
Gia đình là nơi thánh
Như Thánh Gia ngày xưa
Có Chúa ở bên cạnh
Tết ấm áp bất ngờ
Trầm Thiên Thu
Canh Tý – 2020
LỜI HAY VỊ CAY
[Niệm ý Mc 2:18-22 ≈ Mt 9:14-17; Lc 5:33-39]
Phải biết làm đúng lúc
Và cũng phải đúng nơi
Việc thiện mới là thiện
Chứ đâu phải chuyện vui
Đừng phê bình người khác
Khi chưa biết rõ ràng
Sự việc chưa biết chắc
Đừng rỉ tai cả làng
Mỗi người một hoàn cảnh
Chẳng có ai giống ai
Khác người cũng khác tính
Đừng chì chiết lời cay
Giê-su Chúa Ngôi Hai
Là Tin Mừng Cứu Ðộ
Ngài đã đến trần thế
Để giải thoát loài người
Hãy tin tưởng, vui tươi
Thôi ủ rũ sầu khổ
Kiểu cũ không hợp nữa
Đổi mới cho hợp thời
Trầm Thiên Thu
HÒA ĐỒNG
Ai cũng là tội nhân
Luôn cần đến Thiên Chúa
Có bệnh mới cần chữa
Khỏe mạnh không cần đâu [*]
Vị lương y Tối Cao
Là Giê-su nhân hậu
Người Con Một yêu dấu
Con của Cha nhân lành
Lạy Thiên Chúa uy linh
Tội con như bãi rác
Xin tẩy rửa tinh sạch
Bằng tình Ngài xót thương
Xin giúp con tín trung
Biết yêu thương chân thật
Hòa đồng và hiệp nhất
Với mọi anh chị em
Xin giúp con không quên
Vững tin vào Con Chúa
Là Thiên Chúa Cứu Độ
Duy nhất Ngài mà thôi
Trầm Thiên Thu
Sáng 12-01-2020
[*] Mc 2:17a – “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.”
Lm. GIUSE TRẦN VIỆT HÙNG
TIN MỪNG TRONG TUẦN
THỨ HAI, TUẦN 2 THƯỜNG NIÊN
(Mc 2, 18-22).
ĂN CHAY
Ăn chay sám hối canh tân,
Hãm mình dẹp xác, tinh thần thảnh thơi.
Bon chen so sánh ở đời,
Hơn thua thắng thiệt, đôi lời chối chê.
Tinh thần chay tịnh bội thề,
Tô vôi hình thức, làm hề thế gian.
Đôi lời bênh đỡ khuyên can
Môn đồ của Chúa, chưa tàn cuộc vui.
Tân lang hiện diện tới lui,
Ngày qua tháng lại, niềm vui chưa tròn.
Thầy trò gắn kết sắt son,
Thời gian chia cách, héo hon sầu buồn.
Ăn chay tưởng niệm Thầy luôn,
Khắc tâm đạo lý, về nguồn thiện tâm.
Dung hòa cũ mới gieo mầm,
Canh tân đổi mới, đường lầm tránh xa.
THỨ BA, TUẦN 2 THƯỜNG NIÊN
(Mc 2, 23-28).
SABBÁT
Giữ ngày Sa-bát luật truyền,
Kiêng làm việc xác, lời khuyên rõ ràng.
Việc lành phúc đức dở dang,
Thiện tâm tiến đức, mở đàng ái nhân.
Chúa rằng Sa-bát vì dân,
Giữ tâm trong sạch, tránh dần gian tham.
Tinh thần giữ luật phải làm,
Chính tâm tuân giữ, tục phàm tránh xa.
Tránh đừng học thói điêu ngoa,
Thực hành nhân đức, thứ tha tội đời.
Con Người chủ tể cao vời,
Muôn loài thụ tạo, do Người dựng nên.
Con người phú bẩm từ trên,
Phục quyền Tạo Hóa, ngước lên kính thờ.
Tôn vương Chúa Cả vô bờ,
Trung thành sống đạo, cậy nhờ phúc ân.
THỨ TƯ, TUẦN 2 THƯỜNG NIÊN
(Mc 3, 1-6).
CỨU SỐNG
Hội đường giảng dạy hôm nay,
Có người tay bại, cơ may chữa lành.
Sáng ngày Sa-bát thi hành,
Điều lành sự dữ, tranh dành phân bua.
Chữa lành, giết chết, hơn thua,
Chúa rằng cứu sống, phép vua lệ làng.
Tỏ lòng thương xót dễ dàng,
Cầm tay cứu chữa, hát vang chúc mừng.
Ghét ghen Biệt Phái nóng bừng,
Tai sao chữa trị, ngày đừng làm chi.
Cố tình phạm luật đã ghi,
Chúa thương hồn xác, từ bi làm lành.
Lòng người chai đá thù hành,
Tìm tòi bắt lỗi, mạo danh luật truyền.
Yêu thương căn cốt lời khuyên,
Ân thiêng cứu độ, uy quyền Chúa ban.
THỨ NĂM, TUẦN 2 THƯỜNG NIÊN
(Mc 3, 7-12).
CHỮA BỆNH
Khắp vùng tuôn đến bên Người,
Giê-su cứu chữa, một thời hồng ân.
Đám đông tứ xứ cận lân,
Cầu ơn Chúa chữa, xác thần sạch trong.
Xót thương nhân loại chờ mong,
Quỷ thần ô uế, nhập vòng kêu la.
Người Con Thiên Chúa là Cha,
Dủ tình thương xót, thứ tha tội tình.
Chữa hồn cứu xác an bình,
Âm thầm sứ vụ, ẩn mình dấn thân.
Mes-si-a Chúa thành nhân,
Truyền rao Nước Chúa, cứu dân độ trì.
Nhân từ thương xót từ bi,
Hạ thân khiêm nhượng, cũng vì chúng sinh.
Quyền năng phép tắc thiên linh,
Nước Trời rộng mở, quang vinh rạng ngời.
THỨ SÁU, TUẦN 2 THƯỜNG NIÊN
(Mc 3, 13-19).
TÔNG ĐỒ
Mười hai môn đệ theo Thầy,
Chúa thương chọn lựa, đong đầy tin yêu.
Ba năm học hỏi bao nhiêu,
Tông đồ Chúa gọi, cao siêu ơn trời.
Nhiệt tâm trung tín gọi mời,
Ra đi hăng hái, vào đời truyền rao.
Nước Trời ngọc báu tuyệt cao,
Tung chài thả lưới, biết bao sóng dồn.
Hy sinh buông bỏ cứu hồn,
Sai đi rao giảng, dụ ngôn đã dùng.
Đơn sơ sâu sắc bao dung,
Nhiệm mầu mạc khải, thiên cung rạng ngời.
Tông đồ môn đệ đổi đời,
Xả thân nhân chứng, cao vời thánh danh.
Chúa ban phúc lộc ơn lành,
Triều thiên vinh thắng, để dành đời sau.
THỨ BẢY, TUẦN 2 THƯỜNG NIÊN
(Mc 3, 21-21).
MẤT TRÍ
Người đời xúc phạm thánh danh,
Nói rằng mất trí, sao đành, khó nghe.
Thân nhân của Chúa chia phe,
Đám đông tuôn đến, chắn che quấy rầy.
Khát khao giáo lý của Thầy,
Quyền năng cao cả, tràn đầy khôn ngoan.
Chữa lành thân xác hoàn toàn,
Nội tâm thấu tỏ, đa đoan trong lòng.
Xót thương giải cứu lụy vong,
Thứ tha tội lỗi, thoát vòng quỷ ma.
Lòng người khắc khoải mưa sa,
Hồng ân tuôn đổ, hải hà tâm can.
Đổi đời sám hối cầu van,
Giê-su Cứu Thế, rộng ban phúc lành.
Tin yêu tín thác lòng thanh,
Thiên đàng hé mở, ca danh Chúa Trời.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York.