Suy Niệm Tuần VIII TN C và Mùa Chay - Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê

Chủ nhật - 03/03/2019 21:00  1095
Thứ Hai Tuần VIII Tn
Chàng thanh niên giàu có đến gặp Đức Giêsu để Ngài dạy cho anh con đường đi vào Nước Trời: là cách thế đúng để khởi đầu. Đức Giêsu trả lời anh bằng cách nhắc lại những giới luật của Thiên Chúa và lúc này ta mới biết rằng anh thanh niên này không chỉ đã nghe Thiên Chúa mà còn thực hành lề luật của Người nữa, nên anh đã trên con đường vào Nước Trời. Do đó Đức Giêsu mới đề nghị cho anh một chặng đường sau cùng: ‘Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi’.
Và cuộc hành trình dừng lại nơi đây: ‘Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải’. Anh ta không thể bỏ điều anh đang có để nhận lấy điều Chúa ban tặng cho; anh ta thiếu niềm tin và không còn biết nghe lời Chúa nữa, không còn biết nhìn thấy rằng đây là một lời yêu thương. Thánh Mátcô viết: ‘Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến…Anh chỉ thiếu có một điều’. Không phải là để làm cho anh nghèo đi mà Đức Giêsu nói điều ấy, không phải vì nghiêm khắc với anh, nhưng chỉ vì yêu mến anh, muốn anh nên giàu có thực sự. Đức Giêsu muốn mở mắt cho anh thấy rằng sự giàu có hiện tại của anh thực sự là một điều còn thiếu: Anh chỉ thiếu có một điều, hãy đi bán những gì anh có…hãy giải thoát mình khỏi điều đó để cho người nghèo. Như thế anh sẽ nên giàu có, vì anh đã cho đi tất cả, anh sẽ có một kho tàng trên trời. ‘Rồi hãy đến theo tôi’. Đề nghị của Đức Giêsu là đề nghị ngay bây giờ đã vào Nước Trời, đã có một kho tàng trên trời, và còn hơn nữa đi vào sống thân tình với Ngài: Rồi hãy đến theo tôi. Sự giàu có ngăn cản anh đi theo Đức Giêsu, là gánh nặng làm chậm bước chân anh, ngăn cản anh.
Đây là bài học ta cần phải học lấy vì thông thường ‘sự ‘giàu có của ta’ ngăn cản ta tiến bước, có niềm tin hoàn toàn vào Đức Giêsu, hiểu rằng lời Chúa luôn là một đề nghị tình yêu; sự giàu có của ta không chỉ là những của cải vật chất mà còn biết bao điều khác nữa. Ta có thể gắn bó với việc đọc sách, với những buổi trình diễn, nhưng trò tiêu khiển giết thời giờ…chúng khiến ta không sẵn sàng lắng nghe lời Thiên Chúa và đi theo Người. Ta luôn được mời gọi để đơn giản hóa cuộc sống của mình và nên biết rằng sự giàu có đích thực của ta chỉ có nơi việc theo Đức Giêsu
Đức Giêsu biết rằng việc từ bỏ này thật là khó: ‘Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao’. Nhưng khi nhìn thấy các môn đệ băn khoăn lo lắng, Ngài đã chỉ cho họ phương thức bằng cách nhắc nhở họ về lòng tin. Phương thuốc trị liệu không phải do ta cố gắng, nỗ lực nhưng do việc mở rộng lòng cho Thiên Chúa hành động: ‘Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể’.
Ta trở lại điểm xuất phát. Luôn cần trở lại điểm xuất phát mỗi khi gặp khó khăn, khi gặp một trở ngại phải vượt qua, một gánh nặng phải chịu hoặc một gánh nặng mà ta cần giải thoát khỏi: con người không thể tự mình thành đạt, nhưng ta chỉ đạt được khi đặt niềm tin vào Thiên Chúa. Lời sau cùng của đoạn tin mừng hôm nay cũng giống với lời sứ thần thưa với mẹ Maria: ‘Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được’. Ta có gương mẫu của mẹ Maria, đấng biết lắng nghe lời Thiên Chúa, lắng nghe trong sự nghèo hèn, trong sự khiêm tốn và gắn bó với lời xác quyết căn bản này: ‘Đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được’.
Điều thiết yếu là lắng nghe Thiên Chúa, vâng phục Người trong niềm tin và tin tưởng bước đi trên con đường mà Người chỉ cho.
+++
Tuy không thấy Người, anh em vẫn yêu mến, tuy chưa được giáp mặt mà lòng vẫn kính tin. Vì vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ vinh quang, bởi đã nhận được thành quả của đức tin, là ơn cứu độ con người
Thánh Phêrô viết thư cho các tín hữu sống như kẻ ‘xa lạ’ ở cộng đồng hải ngoại, xa cách quê hương đích thực và tản mác khắp nơi, nhưng quy tụ nhau vì một quan tâm duy nhất: Đức Giêsu Kitô, đấng mà họ đã đặt hết lòng tín thác và hy vọng. Cũng chính điều quan tâm chung nhau đó đòi hỏi một điều chung khác nữa mà họ không có trải nghiệm ngay tức khắc lúc này, làm họ khám phá ra mình là những kẻ xa lạ, trải qua những nơi mình đang sống và đồng thời là những người đồng hương cùng một quê hương mà Người đã đến trước để chuẩn bị nơi ở cho họ.
Anh em yêu mến, thánh Phêrô nói, không phải vì anh em đã nhìn thấy, nhưng bởi vì anh em khám phá mình được yêu mến ngay cả lúc còn trong tội lỗi nữa, để Thiên Chúa mang lại cho anh em sự sống. Con tim của anh em nhảy vui vì tiên cảm sự hiện diện yêu mến của Thiên Chúa. Tình yêu phải được đáp trả bằng tình yêu, với lòng phó thác hoàn toàn, với sự từ bỏ đầy tin tưởng.
Một trải nghiệm không chỉ dành cho thời Giáo hội sơ khai: mỗi người chúng ta nhận ra rằng cho dầu mình khác nhau ở trần gian này nhưng tất cả đều nhớ đến quê hương chung là cội nguồn và là cùng đích của chúng ta
Phát xuất từ tình yêu của Chúa, Lạy Chúa, con trải qua những nẻo đường trần gian cùng với lệnh truyền làm cho trần gian phong phú bằng cách làm tỏa lan tình yêu, để rồi quay về với Chúa, không phải chỉ như dòng suối nhỏ mà là một giòng sông lớn được cung cấp từ dòng nước của anh em con.
+++
Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta …
Ai biết được cảm xúc nào xảy ra khi gặp cái nhìn của Đức Giêsu, hãy để mình đắm chìm trong cái nhìn của đôi mắt Chúa, hãy cảm thấy được soi sáng bằng ánh sáng của Chúa!
Và nào ai biết được có biết bao lần, đọc đoạn tin mừng này, một ai đó trong chúng ta đã không nghĩ rằng giả như mình ở vào chỗ của chàng thanh niên giàu có đó, chắc đã không bỏ qua cơ hội đi theo Thầy: bằng bất cứ giá nào! Một kitô hữu chân thực lẽ nào không làm điều như thế sao?
Hoặc cái giá hình như quá cao cho người ấy, mong ước sống hoàn thiện. Anh ta cũng là một kitô hữu chân thực mà!
Đối với ta thường cũng vậy, cái giá phải trả hình như quá cao và ta tự hỏi làm sao mà Thiên Chúa lại đòi hỏi ta quá mức vậy. Ta quên mất rằng không phải chúng ta mà là chính Ngài mới có thể làm cho ta có khả năng xứng đáng đáp lại lời mời gọi, yêu Ngài như Ngài đã yêu ta.
Nếu ta không cho phép Ngài nhìn ta và không hổ thẹn để mình được chữa lành hoặc thanh tẩy khỏi tất cả những gì làm biến dạng hình ảnh Thiên Chúa trong ta.
Quay trở về là một khởi đầu, là chia cách, tách mình ra khỏi một cái gì đó. Khởi đầu từ sự nghèo hèn của mình, từ ý thức rằng kho tàng duy nhất là Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, đấng đã đến ban cho ta Thần Khí để ta được kho tàng trên trời.
Từ những lời nói của Đức Giêsu, rõ ràng chúng ta không bị kết án về điều xấu đã làm, nhưng về điều thiện mà chúng ta đã bỏ qua không làm.
Hôm nay trong phút hồi tâm, tôi để cho Đức Giêsu nhìn sâu thẳm trong tâm hồn tôi. Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho con một quả tim đơn sơ và phó thác. Con tín thác vào Chúa.
Thứ Ba Tuần VIII Tn
Trong bài đọc 1 ta gặp thấy một bài giáo lý hoàn hảo về hy lễ. Dĩ nhiên, trong Cựu ước, khi nói đến hy lễ, người ta nghĩ ngay đến việc sát tế các con vật và sách Huấn Ca còn nhắc cho người dân Israel đạo đức không được quên những lễ dâng theo luật dạy và còn phải dâng lễ với tâm hồn quảng đại và hân hoan: ‘Hãy tôn vinh Đức Chúa với lòng quảng đại, đừng bớt xén của đầu mùa tay con làm ra. Dâng cúng chi, cũng phải giữ nét mặt tươi cười, dâng hiến của thập phân, hãy hân hoan vui vẻ’. Tuy nhiên sự sống thì quan trọng hơn việc dâng hy lễ, như thế đã chuẩn bị cho Tân ước. ‘Tuân giữ lề luật là làm cho lễ phẩm thêm phong phú’, nghĩa là việc tuân giữ lề luật ngang bằng với nhiều lễ vật. Không chỉ là điều làm cho Thiên Chúa mới là hy lễ, mà còn ngay cả việc lành làm cho người anh em nữa: ‘Làm việc bố thí là dâng lễ ngợi khen’. Trong thư do thái tác giả viết: ‘Đừng quên việc làm ơn làm phúc và chia sẻ của cải cho tha nhân, vì Thiên Chúa vui lòng những hy lễ đó’.
Sau cùng sách Huấn Ca không ngần ngại nhấn mạnh lòng quảng đại của Thiên Chúa: ‘Với tấm lòng quảng đại, hãy dâng hiến Đấng Tối Cao tùy theo những gì Người ban tặng và tùy theo khả năng con có. Vì Đức Chúa là Đấng thưởng công, sẽ trả lại cho con gấp bảy lần’. Không nói đến việc dâng hy lễ với tâm hồn lợi lộc, thực hiện như một hành vi ích kỷ và không đẹp lòng Thiên Chúa, tuy nhiên ta có thể chắc chắn rằng Chúa quảng đại hơn chúng ta và việc thuyết phục này giúp ta ngay cả khi ta thực sự quảng đại.
Bài tin mừng hôm nay quả quyết quan niệm này, không nói đến bảy lần nhưng đến hàng trăm lần: ‘Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất gấp trăm…’ Điều này làm ta yên lòng. Là sai lạc khi tin rằng làm cho Thiên Chúa mà không muốn nhận bất cứ điều gì, bởi vì chính Thiên Chúa ban tặng đầu tiên, và cũng chính Người sau cùng sẽ ban tặng dư dật. Chúng ta chỉ giống như những chiếc gương phản ánh một chút tính quảng đại của Thiên Chúa: điều ta lãnh nhận ta có thể cho đi một phần, để có thể nhận lãnh nhiều hơn nữa.
Trong Thánh Lễ chúng ta sống cung cách này.
Trong phần dâng lễ vật, ta thưa với Chúa: ‘Chúng con dâng lên Người những lễ vật này do tay Người ban tặng. Người đã ban cho chúng con bánh và rượu này và chúng con mang đến dâng Người với lòng quảng đại khiêm tốn, để Người còn ban thêm cho chúng con hơn nữa, nghĩa là không chỉ ban cho chúng con bánh vật chất, nhưng là bánh hằng sống, không chỉ là rượu từ quả nho, nhưng còn là rượu của Nước Trời’.
+++
Dâng cúng chi cũng phải giữ nét mặt tươi cười; dâng hiến của thập phân hãy hân hoan vui vẻ (Hc 35,8)
Lời khôn ngoan trên trích từ sách Huấn ca, nhắc nhở người tín hữu thái độ phải có khi cho đi điều mình sở hữu, tùy theo khả năng mình. Đối với người do thái, 1/10 (thập phân) thu nhập từ ruộng vườn phải dâng vào đền thờ, phục vụ các Lêvi (Ds 18,21-24) và người nghèo (Đnl 26,12).
Ngày nay 1/10 có thể là biểu trưng cho những cách thức dâng cúng. Cái quan trọng là lời mời gọi dâng cúng điều mà mình sở hữu trong tính cách cá nhân, gia đình và cộng đồng.
Nhấn mạnh đến niềm vui trên gương mặt khi dâng cúng. ‘Thiên Chúa yêu mến người cho đi cách vui vẻ’. Thật đẹp và an ủi ngay trong những thời kỳ xảy ra những biến cố đau buồn, người kitô hữu không để mình lấy mất đi niềm vui: vì tin chắc mình được Thiên Chúa yêu thương vô cùng và được Đức Giêsu Con Một của Người cứu độ và làm cho ta trở nên anh em của Ngài.
Niềm vui cất đi sự mệt mỏi và giúp các thánh chiến thắng những trở ngại và những nặng nhọc mà đôi lúc cuộc sống mang lại. Tại sao không xin Ngài giúp đỡ chúng ta?
Lạy Chúa, xin ban cho con một quả tim biết bằng lòng và một cái nhìn yêu thương đối với mọi người. Một kitô hữu buồn là một kitô hữu đáng buồn.
Đức ái là kho tàng chỉ được tăng thêm khi biết chia sẻ.
+++
Hãy sống thánh thiện, vì Ta là Đấng thánh
Cội nguồn, nguyên do, sức mạnh và ‘phong cách’ sự thánh thiện của chúng ta là chính sự thánh thiện của Thiên Chúa.
Thân xác chúng ta, tinh thần của chúng ta được dựng nên là để cho sự thánh thiện này, toàn thể con người của ta được thực hiện khi được thấm nhuần trong từng tế bào sự thánh thiện của Chúa.
Ta sai lầm mục tiêu khi trình bày sự thánh thiện như một sự toàn hảo, không mắc tội hoặc khiếm khuyết, làm chủ các đam mê của ta. Ta ‘phản bội’ sự thánh thiện khi ta xem nó chỉ như một toàn thể những hành vi không gì đáng trách cách luân lý.
Chúng ta thánh thiện bởi vì được Đức Giêsu thánh hóa, yêu thương, tha thứ và cứu rỗi.
Chúng ta thánh thiện bởi vì trong bí tích thánh tẩy ta được dìm trong sự thánh thiện của Người.
Và ta trở nên thánh thiện khi cuộc sống của ta cho thấy sự hiện diện của Chúa, hiện diện đẹp đẽ, đáng mơ ước và mang lại an bình.
Ta nên thánh không phải khi ta cố gắng cảm thấy thoải mái nhưng chính là khi ta lo lắng để sinh hoa trái, để thực hiện nhiều điều thiện hảo, để không sống một cách khô cằn.
Sự thánh thiện của Thiên Chúa được tạo nên từ sự sống sáng tạo nên sự sống, từ tình yêu dành cho người khác: Con người của ta giống hình ảnh Thiên Chúa, trong khả năng trao ban sự sống.
Sự phong nhiêu khi ấy trở thành bằng chứng của sự thánh thiện của chúng ta, luôn là một cái gì đó năng động. Vài người sẽ nói mình không thấy những hoa trái đặc biệt trong đời sống, mình cảm thấy cằn cỗi. Điều đó có nghĩa là họ còn xa sự thánh thiện chăng? Không phải thế! Sự thánh thiện không được định nghĩa bằng số lượng những việc làm hoặc theo như cách chúng ta cảm nghĩ. Sự thánh thiện được minh chứng trong ước muốn làm điều lành của ta ngay cả trong những việc bé nhỏ, trong việc cho đi theo khả năng của mình để làm cho người khác được hạnh phúc. Và còn hệ tại việc liên kết với Đấng Thánh trên hết các thánh.
Cảm tạ Chúa vì khi kêu mời con nên thánh, Chúa cũng kêu mời con trung thành không chỉ với Ngài mà còn với chính mình con nữa. Ngài kêu mời con sống hạnh phúc.
Cần cho đi tất cả và ngay tức khắc bởi vì một ngày thật vắn vỏi và các tạo vật rất cần một chút tình yêu biết bao.
+++
Chúng con đã bỏ mọi sự
Sách Huấn ca mang lại cho ta những lời khuyên khôn ngoan: một loạt những tiêu chuẩn có vẻ như chẳng liên quan gì đến nhau, nhưng thực ra chúng nhằm sửa dạy và điều chỉnh người tín hữu để có những tương quan luôn trong sáng hơn và ngay thẳng trước mặt Chúa, trước mặt đền thờ và tha nhân. Tin mừng hôm nay cho ta tham dự vào ý hướng của Phêrô muốn tính toán với Chúa! Ông làm cho mình và thay cho anh em mình. Như là người đại diện: ‘Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy’. Bắt đầu với một khẳng định thực tế: quảng đại và mau mắn, nhóm Mười Hai đã bỏ mọi sự đi theo Chúa. Vì một lời mời: Hãy Theo Thầy. Họ tin vào lời mời ngắn gọn: ‘Tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ chài lưới người’. Phêrô và mười một người khác và cùng với họ mọi kẻ theo Đức Kitô trong tương lai thực sự đã bỏ những của cải, nghề nghiệp, tình cảm gia đình để đi theo Thầy, đấng từng tuyên bố không có chỗ tựa đầu. Câu trả lời của Đức Giêsu thật rõ ràng và chính xác: ‘Thầy bảo thật anh em: chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì tin mừng mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con, hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cữu ở đời sau’.
Phần thưởng: gấp trăm về của cải mà họ đã bỏ, ngay từ đời này và sự sống vĩnh cữu trong tương lai. Đức Giêsu không im lặng về những bách hại. Ngài còn nói rõ hơn: ‘Nếu họ đã bách hại Thầy, thì họ cũng sẽ bách hại các con’. Sự quảng đại vô biên của Thiên Chúa cho ai tận hiến cho Ngài. Có vẻ như Ngài chỉ nói cho các Tông đồ, cho những người sống đời thánh hiến, thực tế mỗi tín hữu đều được mời gọi để sống từ bỏ; mọi người chúng ta đang chờ phần thưởng, nhất là phần thưởng sau cùng, sự sống vĩnh cửu.
Thứ tư Lễ Tro
Chay tịnh, dấu chỉ thế giới mới
Phụng vụ thứ tư Lễ Tro được ghi dấu trong lịch sử như khởi đầu thời kỳ sám hối công cộng, thời kỳ gia tăng việc giáo huấn các dự tòng, những người sẽ được rửa tội trong đêm Vọng Phục sinh, mở ra thời gian cứu độ của Mùa Chay.Tinh thần cộng đồng cầu nguyện, chân thành quay về với Chúa mà các bài sách Thánh hôm nay trình bày, được diễn tả cách tượng trưng trong nghi thức xức tro trên đầu, nói lên lòng khiêm cung đáp trả lời mời gọi của Thiên Chúa. Vượt lên trên ý nghĩa tập tục nơi các tôn giáo khác, người kitô hữu tiếp tục sống ý nghĩa những thực hành đền tội của thời Cựu Ước, như dấu chỉ chay tịnh của cuộc hành trình thiêng liêng mùa chay, và để nhận rằng, thân xác chúng ta, dựng nên từ cát bụi, sẽ trở về cát bụi, như một hy lễ dâng lên Thiên Chúa của sự sống, kết hiệp với cái chết của Con Một Ngài. Do đó mà ngày thứ tư lễ Tro, cũng như suốt mùa chay còn lại, tự nó không có ý nghĩa gì, nhưng dẫn đưa chúng ta đến biến cố Phục Sinh của Đức Giêsu, mà chúng ta cử hành với niềm hy vọng rằng chúng ta cũng sẽ được biến đổi như ngài.
Việc canh tân phục sinh được các người tin vào Đức Kitô loan báo rằng, noi gương Thầy chí thánh, họ thực hành chay tịnh những của cải và những cám dỗ thế gian, rằng Ma quỷ là tên lừa bịp chúng ta rơi vào cám dỗ. Việc tiết chế ăn uống phần xác là dấu chỉ việc người kitô sẵn sàng nghe theo hành động của Thánh Thần và việc chúng ta liên đới với những người mong chờ trong tinh thần nghèo khó bữa tiệc vui vĩnh cửu. Như vậy việc từ bỏ những vui thích và những thỏa mãn chính đáng bổ túc cho đòi hỏi của việc chay tịnh, biến đổi thời gian ân sủng thành một lời loan báo về một thế giới mới, được giao hòa với Chúa.
Thứ năm sau lễ Tro
Cứu hay mất mạng sống
Đức Giêsu là người tôi tớ đau khổ hiến mình cho Thiên Chúa Cha. Thập giá là điều ô nhục, đòi hỏi một sự sám hối sâu xa và liên tục. Niềm tin và việc chọn lựa đi theo Đức Kitô được ghi dấu trên hành trình thập giá. Đức Giêsu mạc khải mầu nhiệm ý định của Thiên Chúa mà con người không thể nghĩ ra cũng không thể chấp nhận được. Đức Giêsu không phải là Đức Kitô theo kiểu người đời mong chờ, nhưng là Con Người đi theo hành trình của người tôi tớ đau khổ của Thiên Chúa. Đó là việc tự mạc khải đầu tiên của Đức Giêsu, cốt lõi của niềm tin kitô, mầu nhiệm cái chết và sự sống lại của Ngài. Ý muốn của Thiên Chúa là đổ tràn tình yêu của Ngài trên chúng ta là những tội nhân. Thiên Chúa phải chết trên thập giá vì chúng ta, vì Ngài yêu chúng ta. Mầu nhiệm Đức Giêsu là sự đau khổ của Người tôi tớ Thiên Chúa, đấng yêu mến Chúa Cha và anh em mình. Thập giá là sự dữ của ta mà Ngài gánh lấy vì yêu ta.
Đức Giêsu không tự cứu mình (x. Lc 23, 34-39), nhưng đã chết vì liên đới với chúng ta những kẻ đáng chết: Ngài là Thiên Chúa Tình Yêu, liên đới với đau khổ của chúng ta để đưa chúng ta vào vương quốc của Ngài (x. Lc 23,40-43). Đức Giêsu mời gọi: Ai muốn theo Ta.. là một lời mời gọi cùng với Ngài đi vào con đường dẫn đến Chúa Cha. Để chung chia số phận của Đức Giêsu trên hành trình tiến về Chúa Cha, cần phải từ bỏ chính mình và vác lấy thập giá mình mỗi ngày. Từ bỏ chính mình là chấp nhận cuộc đời mình như là hồng ân lãnh nhận chứ không phải như là chủ nhân, vác thập giá mình mỗi ngày là vác gánh nặng của việc phục vụ anh em và việc tự hiến cuộc sống cho kẻ khác, gánh nặng của những thử thách, của những chống đối và bách hại. Con đường Nước Trời là con đường thập giá, vì Đức Kitô và vì các kitô hữu.
Vấn đề nền tảng duy nhất là cứu hay mất mạng sống mình. Vậy theo Đức Giêsu và từ bỏ chính mình là vấn đề then chốt của cuộc sống: là vấn đề sinh tử. Con người không thể tự cứu mình, không tự mình là nguồn mạch sự sống cho chính mình. Không phải là Đấng Tạo Hóa nhưng chỉ là tạo vật. Ơn cứu độ là chấp nhận Thiên Chúa Đấng luôn yêu và nghĩ đến tôi. Con người tự hoàn thiện bằng tình yêu. Nhưng để yêu cần phải được yêu. Người kitô hữu có thể yêu Đức Giêsu và mất mạng sống vì Ngài bởi vì Ngài là người đầu tiên đã yêu và đã tự hiến vì họ (x. Gal 2,20). Người tín hữu phó thác cho Ngài, trong sự sống cũng như trong sự chết, vì Đức Kitô đã chết vì tất cả mọi người, chiến thắng mọi ngăn trở của sự dữ và sự sợ hãi.
Ích gì nếu được lời lãi cả và thế gian mà thiệt mất linh hồn mình? Cám dỗ đầu tiên của con người để cứu chính mình là thu tích của cải. Thấy mình bị giới hạn nên con người lấy của ăn và sự sống làm bảo đảm bằng cách chiếm hữu, tích trữ và vơ vét tất cả. Của cải là thứ bảo đảm giả tạo (x. Lc 12,15-21; Tv 49). Tham vọng của cải sẽ dẫn đến hư mất: ‘bám víu vào tiền của là cội rễ mọi sự dữ (1 Tm 6,10). Những thiện hảo duy nhất mà chúng ta được nơi vĩnh cửu chính là những điều chúng ta trao ban vì lòng thương yêu trong cuộc sống hiện tại này.
Thứ sáu sau lễ Tro
Tình yêu thì hơn việc ăn chay
Tuân giữ việc đền tội như dấu chỉ và ý muốn hoán cải tâm hồn, đặc biệt trong tình yêu cụ thể là chia sẻ của cải mình với những kẻ khác. Việc canh tân tâm trí chúng ta nằm trong những chọn lựa của ta. Tin mừng hôm nay nói cách riêng về việc các môn đệ Đức Giêsu không ăn chay, bởi vì họ hiểu rằng có điều gì đó, hay đúng hơn có một ai đó, vượt trội hơn việc giữ chay: Chúa Giêsu. Khi Ngài không còn hiện diện hữu hình nơi trần gian này với họ nữa, khi đó họ ăn chay, nghĩa là những chứng nhân trung thành trong sự đau khổ và bách hại. Việc giữ chay của ta có liên hệ đến sự thương khó của đức Kitô. Ngài mời gọi chúng ta thờ phượng Thiên Chúa trong tinh thần và chân lý. Đối với kitô hữu, việc giữ chay là cơ hội để làm chứng sức mạnh tinh thần. Trong một quyển sách rất cổ kính của giáo hội, quyển Giáo Huấn của các Tông Đồ (Didaché), khuyên các kitô hữu không ăn chay vào các ngày mà người do thái ăn chay, nhưng vào ngày thứ sáu, để nhớ đến sự thương khó của Đức Giêsu. Nên khi chúng ta thực hiện một việc hãm mình, chay tịnh, luôn phải liên kết với Chúa. Vì khi ta liên kết với sự thương khó của Chúa, chúng ta sẽ khó có thể tự hào vì những việc tiết chế của mình. Sự thương khó của Đức Kitô không được thực hiện như một nghi lễ đền tội, nhưng như một hành vi yêu thương. Sự thương khó của Ngài vừa là sự vâng phục Chúa Cha vừa là cử chỉ yêu thương tột đỉnh, liên đới với tất cả chúng ta. Trong sự thương khó, Đức Kitô tháo cởi những xiềng xích bất công, ích kỷ và kiêu căng của ta…Ngài chia sẻ cơm bánh với người đói khát, với kẻ cơ bần. Hãy múc lấy nơi Đức Kitô lòng mến chân thật, và lòng chúng ta sẽ rộng mở cho mọi người; lòng mến của chúng ta thật là một mùa chay thánh, vì chúng ta biết quan tâm đến kẻ khác hơn là chính mình, chúng ta sẽ sẵn sàng để làm điều lành.
Thứ bảy sau lễ Tro
Ý thức mình là tội nhân
Đoạn tin mừng hôm nay cho thấy Đức Giêsu chờ đợi ta hoán cải: cần nhìn nhận mình là tội nhân và đến với Ngài như với Đấng cứu độ; cần nhìn nhận mình là người đau bệnh để đến với Ngài như vị lương y…Điều tệ hại là chúng ta tin rằng mình là kẻ công chính, nghĩa là tự hài lòng về mình, chẳng có gì đáng trách cả: vì với việc làm đó chúng ta tự tách mình xa khỏi lòng thương xót của Thiên Chúa. Nhưng khi chúng ta nhìn nhận mình là tội nhân, chúng ta có thể ngay tức khắc đi vào trong trái tim của Đức Giêsu. Ngài không chờ chúng ta hoàn hảo rồi mới mời gọi ta theo Ngài. Ngài kêu gọi chúng ta dù biết rõ rằng chúng ta là những tội nhân đáng thương, yếu đuối. Điều quan trọng là trong đáy lòng ta vẫn còn liên kết với Ngài. Tội lỗi của chúng ta sẽ không bao giờ là ngăn trở cho việc kết hiệp với Thiên Chúa, nếu chúng ta ý thức mình là những tội nhân đáng thương, nghĩa là những tội nhân sám hối, khiêm cung, phó mình cho lòng thương xót của Thiên Chúa chứ không dựa vào sức riêng mình.
Suốt Mùa Chay chúng ta được mời gọi để hối cải quay về trong tình yêu và khiêm cung, để gặp gỡ Đấng Cứu Độ của chúng ta. Tất cả chúng ta đều cần phải sám hối và cần được chữa lành và chúng ta hiện đang thế nào thì Đức Giêsu đón nhận chúng ta như thế ấy. Với ánh mắt nhân từ chúng ta cũng phải nhìn anh em chúng ta, không lên án như người con trưởng trong dụ ngôn đứa con hoang đàng, không lấy làm xúc phạm vì thấy lòng nhân lành bao la của Cha dành cho những đứa con lỗi tội.
Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê


 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

ducchasi
 
closedbible
 
suy 5
 
thanhthan06sm 1
 
gdphanxicoxavie
 
lichconggiao2
 
giolecacnhatho adv2 copy
 
giolecacnhatho adv2
 

Tin mới nhất

Kết nối

 

 

 

Thống kê

  • Đang truy cập95
  • Máy chủ tìm kiếm25
  • Khách viếng thăm70
  • Hôm nay24,621
  • Tháng hiện tại682,102
  • Tổng lượt truy cập52,851,050

Copyright © [2018] Giáo phận Nha Trang. All rights reserved.
   Phụ trách: Ban Truyền Thông Giáo Phận Nha Trang
Email: gpnhatrangbtt@gmail.com
Địa chỉ: 22 Trần Phú - HT 42, Tp. Nha Trang - Khánh Hoà
Phone: (84) 258.3523842 
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây