Gặp gỡ Thiên Chúa khi không thể lãnh nhận Bí tích Thánh Thể
Jaime L. Waters
Chúa Nhật Mình và Máu Chúa Kitô
Xh 24, 3-8; Dt 9, 11-15; Mc 14, 12-16. 22-26
Hôm nay, chúng ta mừng kính trọng thể lễ Mình và Máu Thánh Chúa Kitô. Các bài đọc và ngày lễ này vang vọng lại ngày Thứ Năm Tuần Thánh, tưởng niệm việc thiết lập Bí tích Thánh Thể. Tại sao chúng ta lại có thêm một ngày lễ khác mà phần lớn cũng dành cho cùng một sự kiện? Chúng ta tri ân thánh Juliana thành Liège – một nữ tu dòng thánh Norbertô (1192-1285), không kể những người khác, đã nhận ra sức mạnh của việc tôn sùng Bí tích Thánh Thể. Thánh Juliana đã tích cực cầu nguyện và sùng kính Bí tích Thánh Thể, và ngài đã nhận được nhiều thị kiến thôi thúc phát triển ngày lễ này. Khi đọc kỹ phụng vụ Lời Chúa hôm nay, chúng ta nên để ý đến tầm quan trọng của Thánh Thể như là một phương tiện để gặp gỡ Thiên Chúa.
Bài đọc thứ nhất đưa ra những nhận thức về ý nghĩa và sức mạnh của máu trong dân Israel xưa. Máu của súc vật được xem như sức sống thuộc về Thiên Chúa. Vì thế con người bị cấm dùng huyết. Máu súc vật được dùng trong các nghi lễ đền tội cũng như để tẩy uế, thanh tẩy và thánh hiến nơi chốn, con người. Đặc biệt, máu chiên được sử dụng như là dấu bảo vệ trong Cuộc Vượt Qua. Trong bài đọc hôm nay trích từ sách Xuất hành, máu súc vật được rẩy trên bàn thờ và trên dân Israel để chuẩn nhận giao ước giữa Thiên Chúa và dân Israel thông qua ông Môsê.
Trong bài đọc hai trích thư gửi tín hữu Do thái, hình ảnh máu và giao ước được xác định lại do cái chết hy tế của Đức Kitô: “Vì nếu máu dê và tro bò mà người ta rảy trên kẻ ô uế còn thánh hoá được thân xác nên trong sạch, huống chi máu của Đức Kitô, Đấng đã nhờ Thánh Thần mà hiến tế chính mình làm của lễ trong sạch dâng lên Thiên Chúa.” Thư gửi tín hữu Do thái sử dụng hình ảnh liên kết với giao ước của Môsê để khẳng định rằng Chúa Kitô qua cái chết của Ngài đã làm trung gian cho một giao ước mới.
Bằng việc kết hợp ngôn ngữ giao ước và hiến tế, bài Tin mừng theo thánh Máccô khẳng định bữa Tiệc ly của Chúa Giêsu và các môn đệ là bữa tiệc Vượt qua, nhắc lại sức mạnh cứu thoát của máu con chiên trước cuộc Xuất hành. Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ sửa soạn lễ Vượt qua; và đang khi ăn, Ngài cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ông mà phán đây là Mình Ngài. Khi cầm lấy chén, Chúa Giêsu cũng dâng lời tạ ơn và trao cho các môn đệ. Ngài phán bảo thêm rằng “Này là Máu Ta, Máu giao ước sẽ đổ ra cho nhiều người.”
Tin mừng Matthêu và Luca được xây dựng trên nguồn tài liệu Máccô. Tin mừng Matthêu ghi rằng máu đổ ra là “để được tha tội” (26,28). Tin mừng Luca sử dụng ngôn ngữ một “giao ước mới,” và ông thêm vào mệnh lệnh “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (22,19-20). Truyền thống Nhất lãm này được phản ánh nơi lời truyền phép trong thánh lễ.
Năm ngoái, tại Hoa Kỳ, nhiều người không thể rước lễ do bị cách ly bởi đại dịch Covid-19. Năm nay, đã có nhiều người hơn có thể tham dự Thánh lễ, nhưng có nhiều người vẫn đang mong đợi có thể gặp gỡ Thiên Chúa thường xuyên qua Mình và Máu Chúa Kitô. May mắn thay, chúng ta cũng gặp được Chúa qua Kinh thánh. Vào ngày lễ này, chúng ta có thể được thôi thúc qua ngôn ngữ và hình ảnh của các bài đọc hôm nay để suy ngẫm về cuộc hiến tế của Chúa Kitô và tiếp tục hy vọng sẽ gặp được Thiên Chúa nơi Bí tích Thánh Thể trong thời gian tới.
Bài đọc: https://thanhlinh.net/node/146375
Nguồn: https://www.americamagazine.org/faith/2021/05/20/solemnity-corpus-christi-gospel-reflection-catholic-scripture-240660
Chuyển ngữ: ĐCV Sao Biển